Kinh Đại Bảo Tích

Kinh Đại Bảo Tích

Trương Văn Chiến 59

VI. PHÁP HỘI BẤT ĐỘNG NHƯ LAI THỨ SÁU
Hán Dịch: Nhà Đường, Pháp Sư Bồ Đề Lưu Chi
Việt Dịch: Việt Nam, Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh
1. PHẨM THỌ KÝ TRANG NGHIÊM

Như vậy, tôi nghe một lúc Ðức Phật ở thành Vương Xá tại núi Kỳ Xà Quật cùng một ngàn hai mươi chúng Ðại Tỳ Kheo câu hội, chúng Ðại Tỳ Kheo nầy đều là bực A La Hán mà mọi người đều quen biết.

Các Ngài áy đã hết phiền não, tâm huệ giải thoát tự tại vô ngại dường như đại long, việc làm đã xong vứt bỏ gánh nặng sanh tử, đã được lợi ích của chính mình, hết những nghiệp kết, thông đạt chánh giác đến bờ bên kia, riêng Ngài A Nan còn ở bực hữu học.

Lúc ấy Tôn giả Xá Lợi Phất từ chỗ ngồi đứng dậy trịch y vai hữu, gối hữu chấm đất, chắp tay hướng lên Ðức Phật mà bạch rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Thuở xưa chư Ðại Bồ Tát phát xu Vô thượng Bồ Ðề thế nào? Tu hành khắp các hạnh thanh tịnh, mặc giáp tinh tiến công đức trang nghiêm thế nào? Chư Ðại Bồ Tát ấy do mặc áo giáp nên được chẳng thối chuyển Vô Thượng Bồ Ðề.

Bạch Ðức Thế Tôn Hạnh nguyện và sự phát tâm ấy, xin đấng đại từ khai thị diễn thuyết cho.

Bạch Ðức Thế Tôn Chư đại Bồ Tat ấy vì lợi ích an lạc chư Thiên và nhơn dân mà chuyên cần tu tập khắp các hạnh thanh tịnh mặc giáp tinh tiến, do đó mà lợi ích an lạc tất cả chúng sanh, và sẽ làm ánh sáng Phật pháp lớn cho chư Bồ Tát hiện tại và vị lai, vì họ tán dương công đức chứng được thiện căn vậy.

Chư Bồ Tát nghe pháp nầy rồi chuyên cần tu học chơn như pháp tánh sẽ được Vô Thượng Bồ Ðề “.

Ðức Phật phán dạy: “Lành thay! Lành thay! Nầy Xá Lợi Phất! Ông có thể thưa hỏi Ðức Như Lai về tịnh hạnh quang minh, giáp trụ rộng lớn công đức sâu dày của chư Ðại Bồ Tát vị lai.

Lắng nghe, lắng nghe, suy gẩm đúng lý, ta sẽ vì ông mà nói”.

Ngài Xá Lợi Phất thưa: “Bạch Ðức Thế Tôn Chúng tôi muốn xin được nghe”.

Ðức Phật phán dạy: “Này Xá Lợi Phất! Từ đây qua phương Ðông, quá một ngàn thế giới có quốc độ tên là Diệu Hỷ. Thuở xưa có Ðức Phật hiệu Quảng Mục Như Lai Ứng Cúng Ðẳng Chánh Giác xuất hiện trong nước Diệu Hỷ ấy, vì chư Ðại Bồ Tát nói pháp vi diệu, từ pháp lục Ba la mật làm đầu.

Lúc ấy có một Tỳ Kheo từ chỗ ngồi đứng dậy, trịch y vai hữu, gối hữu chấm đất, chắp tay hướng lên đức Quảng Mục Như Lai mà bạch rằng:

Bạch Ðức Thế Tôn! Như lời Ðức Phật đã dạy về pháp Bồ Tát xin chí nguyện tu hành.

Ðức Quảng Mục Như Lai nói:

– Nầy Tỳ Kheo! Nay ông cần phăải biết giáo pháp Bồ Tát rất khó tu tập.

Tại sao vậy?

Vì Bồ Tát đối với chúng sanh chẳng có lòng sân hại vậy.

Tỳ Kheo ấy bạch:

Bạch Ðức Thế Tôn! Từ hôm nay tôi phát tâm Vô Thượng Bồ Ðề, dùng lòng không dua dối, lời nói chơn thiệt chẳng đổi khác để cầu nhứt thiết chủng trí. Từ nay cho đến chừng nào chưa được Vô Thượng Bồ Ðề, đối với tất cả chúng sanh nếu tôi sanh lòng sân hại thì chính là trái bỏ chư Phật Như Lai hiện đương thuyết pháp trong vô lượng vô số vô biên thế giới.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay phát tâm nhứt thiết chủng trí này hồi hướng như vậy. Nếu giữa chừng tôi lại phải phát tâm Thanh Văn, Duyên Giác thì là khi dốì tất cả chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhứt thiết chủng trí này hồi hướng như vậy, nhẫn đến chừng nào chưa đươc Vô thượng Bồ Ðề, đối với tấ cả chúng sanh nếu tôi sanh lòng ái dục sân hại ngu si, hoặc tương ưngvới hôn trầm cống cao ác tác, khi là khi dối tất cả Như Lai.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhứt thiết chủng trí này hồi hướng như vậy, nhẫn đến chừng nào chưa được Vô thượng Bồ Ðề, nếu tôi sanh lòng nghi hoặc lòng sát hại, lòng trộm cắp, hoặc khởi tà kiến, phi phạm hạnh, vọng ngữ, lưỡng thiệt, ác khẩu, tổn hại, thì là khi dối tất cả chư Phật.

Lúc ấy có Tỳ Kheo khác nghĩ rằng vị Bồ Tát này do sơ phát tâm mặc áo giáp tinh tiến, đối với tấ cả chúng sanh chẳng bị sân hại v. v… làm lay động.

Nhơn vì có niệm nghĩ ấy nên trong nước Diệu Hỷ đặt hiệu cho Bồ Tát ấy là Bất Ðộng.

Ðức Quảng Mục Như Lai thấy Bồ Tát ấy được hiệu Bất Ðộng cũng tùy hỷ khen hay.

Tứ Thiên vương, Ðế Thích, Phạm Vương, nghe danh hiệu ấy cũng đều tùy hỷ.

– Nầy Xá Lợi Phất! Lúc ấy Bồ Tát Bất Ðộng ở trước đức Quảng Mục Như Lai bạch rằng:

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhứt thiết chủng trí hồi hướng Vô Thượng Bồ Ðề như vậy. Nhẫn đến chừng nào chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, chỗ tu hành nếu trái lời ấy thì là khi dối chư Phật Như Lai hiện đương thuyết pháp tại vô lượng vô số thế giới.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát đại tâm hồi hướng Vô thượng Bồ Ðề như vậy. Nhẫn đến chừng nào chưa được Vô Thượng Bồ Ðề nếu ở mỗi mỗi lời nói chẳng tương ưng với niệm Phật và nhứt thiết chủng trí thì là khi dối tất cả chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm hồi hướng như vậy, nhẫn đến chừng nào vhưa chứng Vô thượng Bồ Ðề, nếu đời đời làm người tại gia mà chẳng xuất gia thì là khi dối tất cả chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát đại tâm hồi hướng như vậy, nhẫn đến chừng nào chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, đời đời xuất gia nếu chẳng khất thực, chẳng một lần ngồi ăn, chẳng ăn tiết giảm, chẳng trì ba y, chẳng đắp y phấn tảo, chẳng theo chỗ mà ngồi, chẳng thường ngồi, chẳng ở A Lan Nhã, chẳng ở dưới cây, chẳng ngồi chỗ trống, chẳng ở gò mả thì là khi dối tất cả chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm đại Bồ Ðề nầy hồi hướng như vậy, nhẫn đến chừng nào chưa được nhứt thiết chủng trí, nếu tôi chẳng thành tựu biện tài và ngại thuyết các diệu pháp, thì là khi dối tất cả chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm như vậy, nhẫn đến chừng nào chưa được Vô Thượng Bồ Ðề, nếu tôi chẳng an trụ ba oai nghi hoặc đứng, hoặc ngồi, hoặc kinh hành, thì là khi dối vô lượng chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm vô thượng nhẫn đến chừng nào được nhứt thiết chủng trí, nếu đdối vơi chúng sanh tôi phạm tội cn bổn, hoăạc nói vọng ngữ và những lời huyên náo thế lực khác hoặc khởi lòng tồi phục luận thuyết của người khác, thì là khi dối vô số chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhứt thiết chủng trí nầy an trụ hồi hướngVô Thượng Bồ Ðề, hoặc có lúc thuyết pháp cho hàng phụ nữ, nếu tôi chẳng khởi cảm tưởng vô thường khổ không vô ngã mqà lại nghĩ đến tướng người nữ và nhe răng cười, thì là khi dối tất cả chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhứt thiết chủng trí hồi ng Vô Thượng Bồ Ðề, nếu trong khi thuyết pháp nhìn ngó chỉ trỏ khinh tháo hoặc thấy các Bồ Tát khác mà chăảng nghĩ tưởng là bực đại sư, thì là khi dối vô số chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi p hát tâm nhứt thiết chủng trí hồi hướng Vô Thượng Bồ Ðề, trừ Sa Môn đệ tử của chư Phật, nếu tội ngồi nghe pháp và lễ Sa Môn, Bà La Môn ngoại đạo, thì là khi dối tất cả chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát đại tâm nầy nhẫn đến Vô Thượng Bồ Ðề, lúc thật hành tài thí, pháp thí, nếu lòng tôi còn có bỉ thử, với chỗ đáng cúng dường lại sanh lòng giản dị thì khi dối tất cả chư Phật.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhứt thiết chủng trí, nhẫn đến Vô Thượng Bồ Ðề, nếu thấy các người tội sắp bị hình phạt mà chẳng xả thân mạng để cứu hộ họ, thì là khi dối tất cả chư Phật.

– Nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bồ Tát Bất Ðộng ấy tu đại hạnh như vậy nhẫn đến chừng nào chưa chứng quả Vô Thượng Bồ Ðề, không một chúng sanh nào sắp bị hình phạt mà chẳng cứu hộ họ.

– Nầy Xá Lợi Phất! Thuở ấy có một Tỳ Kheo nghĩ rằng: Ðức Như Lai đối với đại hạnh ấy nên tác chứng minh.

Chư Thiên, Nhơn, A Tu La v.v… kia cũng nên chứng kiến.

– Nầy Xá Lợi Phất! Lúc ấy đức Quảng Mục Như Lai biết tâm niệm của Tỳ Kheo ấy liền phán rằng: Ðúng như vậy, Như Lai Ứng Cúng Chánh đẳng Chánh giác chứng kiến đại hạnh ấy, các thế gian chư Thiên, Nhơn, A Tu La v.v… cũng chứng kiến. Nếu có Ðại Bồ Tát nào mặc áo giáp đại tinh tấn như vậy xu hướng Vô Thượng Bồ Ðề, đếu sẽ thành Phật đạo.

– Nầy Xá Lợi Phất! Lúc ấy Bất Ðộng Bồ Tát bạch đức Quảng Mục Như Lai rằng:

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhứt thiết chủng trí này, nhẫn đến chừng nào chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, giữa chừng nếu có Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di nào phạm tội, mà tôi đi nói tội phạm của họ thì là trái bỏ chư Phật Như Lai.

Bạch Ðức Thế Tôn! Tôi tu công hạnh ấy nguyện thành Vô Thượng Bồ Ðề, làm cho cõi nước tôi rộng lớn thanh tịnh, chúng Thanh Văn đều không có lầm lỗi.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhứt thiết chủng trí, nhẫn đến chừng nào tôi chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, nếu sanh tưởng niệm dâm dục tiết ra bất tịnh, cho đến trong lúc chiêm bao, thì là trái bỏ chư Phật Như Lai vậy.

Bạch Ðức Thế Tôn! Tôi tu đại hạnh này chứng vô thượng Chánh Giác, khiến trong nước tôi, những Bồ Tát xuất gia trong lúc chiêm bao cũng không tưởng dục tiết ra bất tịnh.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi phát tâm nhất thiết chủng trí nhẫn đến chứng được Vô Thượng Bồ Ðề, trong nước tôi, nếu hàng nữ nhân còn có lỗi lầm của người nữ như các nước khác thì tôi chẳng ở ngôi Chánh Giác. Nếu ở nơi chánh giác là khi dối tất cả chư Phật.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu Bồ Tát do công năng đại nguyện ấy thành tựu thì tùy niệm xuất sanh các pháp như vậy có thể thuyết pháp cho tất cả chúng sanh.

– Nầy Xá Lợi Phất! Thuở ấy Tỳ Kheo thưa Bất động Bồ Tát rằng: Bạch Ðại sĩ! Nếu đây là thành tâm bất thối chí ngôn không hư vọng, thì xin Ngài dùng ngón chân lay động mặt đất .

Bất Ðộng Bồ Tát nương oai thần của Phật và sức bổn nguyện thiện căn làm cho mặt đất Diệu Hỷ ấy chấn động sáu cách.Những là chấn, đại chấn và biến chấn, động, đại động và biến động.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ðúng như lời phát nguyện thuở xưa, Bồ Tát Bất Ðộng nay đã hoàn thành tất cả công hạnh.

Vì thế nên có Bồ Tát nào muốn chứng Vô Thượng Bồ Ðề thì nên học theo Bất Ðộng Bồ Tát. Nếu có Bồ Tát nào khéo tu những hạnh nguyện ấy thì sẽ được như quốc độ Diệu Hỷ ấy. Và có thể mau chứngVô Thượng Bồ Ðề”.

Ngài Xá Lợi Phất bạch rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát mới phát tâm có bao nhiêu Thiên Tử đến dự hội?”.

Ðức Phật phán: “Này Xá Lợi Phất! Thuở ấy trong Ðại Thiên thế giới có bao nhiêu Tứ Ðại Thiên Vương, và cùng Ðế Thích, Ma Vương, Phạm Thiên Vương v.v. .. đều hoan hỷ chắp tay xướng lên rằng: Những đại nguyện công đức được nghe hôm nay là những điều mà từ trước chúng tôi chưa từng nghe. Lúc Bất Ðộng Bồ Tát thành Phật, trong quốc độ của Ngài, chẳng phải hạng thiện căn hạ liệt mà được làm chúng sanh ở nước ấy”.

Ngài Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! Như lời Ðức Phật đã dạy, áo giáp công đức của Bất Ðộng Bồ Tát mặc, là chỗ chưa từng có ở chư Bồ Tát khác”.

Ðức Phật phán: Này Xá Lợi Phất! Ðúng như vậy. Chư Bồ Tát khác mặc áo giáp lớn phát thu Vô Thượng Bồ Ðề, không có như Bất Ðộng Ðại Bồ Tát.

– Nầy Xá Lợi Phất! Công đức của Bất Ðộng Bồ Tát thành tựu, tất cả Bồ Tát trong kiếp Hiền này thảy đều không có.

– Nầy Xá Lợi Phất! Thuở ấy đức Quảng Mục Như Lai thọ ký Vô Thượng Bồ Ðề cho Bất Ðộng Bồ Tát mà dạy rằng:

– Nầy thiện nam tử! Ở đời sau này, ông sẽ làm Phật hiệu là Bất Ðộng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô thượng Sĩ Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn.

Ðức Quảng Mục Như Lai thọ ký Vô Thượng Bồ Ðề cho Bất Ðộng Bồ Tát, như đức Nhiên Ðăng Phật thọ ký cho ta vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký có quang minh lớn chiếu khắp thế giới, đại địa chấn động sáu cách.Như ngày trước lúc ta chứng nhứt thiết chủng trí, cõi Ðại thiên này chấn động sáu cách.

– Lại này Xá Lợi Phất! Bạch Ðức Thế Tôn! Thuở ấy tất cả có cây lùm rừng đều ngả ngọn hướng về phía Bất Ðộng Bồ Tát. Cũng như ngày trước lúc ta chứng Bồ Ðề, tất cả cỏ cây đều ngả hướng về ta vậy.

– Lại này Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, ở quốc độ Diệu Hỷ ấy có bao nhiêu hàng Thiên, Long, Dạ Xoa, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già tất cả đều chắp tay đảnh lễ Bất Ðộng Bồ Tát. Như lúc ta chứng Vô Thượng Bồ Ðề trong cõi nầy, tất cả hàng Thiên, Long Bát Bộ đều chắp tay đảnh lễ ta vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, trong nước Diệu Hỷ ấy, người nữ mang thai đều được an lành, người đui được thấy, người điếc được nghe,, không khác ngày ta thành Phật vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất động Bồ Tát phát nguyện xu hướng Vô Thượng Bồ Ðề, và lúc đức Quảng Mục Như Lai thọ ký, trong hai lúc ấy chúng sanh đều không có hoạnh tử, cũng giống như lúc ta chứng nhứt thiết chủng trí vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất động Bồ Tát được thọ ký, có hương duyệt ý thơm khắp thế giới, như ngày trước lúc ta chứng đại Bồ Ðề có hương thích ý thơm ngát khắp mọi nơi vậy “

Ngài Xá Lợi Phất bạch rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Bất Ðộng Ðại Bồ Tát ấy thành tựu những công đức rộng lớn như vậy”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Ðược đức Quảng Mục Như Lai thọ ký, Bất Ðộng Bồ Tát ấy chẳng phải chỉ có những công đức ấy, lại còn có thể được vô biên công đức Ba la mật.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, thế gian, chư Thiên, nhơn dân, A tu la v.v… đều vui mừng nhu thuận, hiền lành cũng như lúc ta thành đạo Bồ Ðề, chư Thiên nhơn dân v.v… đều vui mừng vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, có đại Dạ Xoa tay cầm kim cang hầu hạ Bồ Tát, như ta không khác.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, chư Thiên và nhơn dân, rải những hoa đẹp và hương nước hương bột lên trên Bồ Tát, như lúc ta chứng đạo Bồ Ðề vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, có chư Thiên và nhơn dân đều hai mươi ức phát tâm Vô Thượng Bồ Ðề được đức Quảng Mục Như Lai thọ ký thành Phật.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, những hoa sen xanh, hoa sen vàng, hoa sen đỏ, hoa sen trắng nở khắp đại địa, cũng như Bồ Ðề đạo tràng của ta hoa nở trùm khắp.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, có vô lượng chư Thiên ở trên hư không rải những thiên y choàng trên mình Bồ Tát và đồng xướng rằng cầu nguyện Bồ Tát nầy mau chứng Vô Thượng Bồ Ðề, như lúc ta được nhứt thiết chủng trí chư Thiên rải y cúng dường vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Thuở ấy thế gian, chư Thiên, nhơn dân, A Tu La, v.v… thấy Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký Vô Thượng Bồ Ðề đều rất vui mừng, còn hơn là người đời cha mẹ sanh con trai. Cũng như lúc ta chứng nhứt thiết chủng trí, chư Thiên, nhơn dân v.v… đều rất vui mừng vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Khắp cõi nước Diệu Hỷ ấy, bao nhiêu Thiên nhơn, do thần lực của đức Quảng Mục Như Lai, đều nghe Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, họ cúng dường nhiều thứ y phục tốt và món ăn ngon lành, như mọi người cúng dường Tỳ Kheo lúc tháng ca đề đã mãn vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký, chúng sanh ở dục giới mang những món ăn ngon và tấu nhạc trời để dâng cúng dường.

– Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Bồ Tát được thọ ký rồi có nhiều công đức thành tựu như vậy”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Ðức Như Lai Ứng Cúng Chánh đẳng Chánh giác rất là hy hữu, khéo nói cảnh giới của chư Phật chẳng thể nghĩ bàn, cũng vậy, cảnh giới thiền định, cảnh giới chư Long chẳng thể nghĩ bàn, các nghiệp nhơn và quả báo chẳng thể nghĩ bàn!

Bạch Ðức Thế Tôn! Bất Ðộng Bồ Tát ấy ở lúc sơ phát tâm nhiếp thọ công đức thù thắng như vậy, được đức Quảng Mục Như Lai thọ ký, lại hoàn thành những công đức lớn chẳng thể nghĩ bàn ấy”.

Ðức Phật phán: “Ðúng như vậy. Như lời ông nói đó Xá Lợi Phất! “.

Bấy giờ Ngài A Nan thưa Tôn giả Xá Lợi Phất rằng: “Bạch Ðại Ðức! Bồ Tát sơ phát tâm ấy mặc áo giáp tinh tiến, Ðức Thế Tôn lược nói phần ít công đức vẫn còn chưa hết”.

Ngài Xá Lợi Phất nói: “Ðúng như vậy, Ðức Như Lai chỉ lược nói thôi. Tại sao vậy? Bồ Tát ấy an trụ ở nơi sơ phát tâm mặc áo giáp tinh tiến thành tựu vô lượng công đức chẳng thể nghĩ bàn”.

Tôn giả Xá Lợi Phất lại bạch Ðức Phật rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Nay đã lược khen Bất Ðộng Bồ Tát mặc áo giáp tinh tiến có công đức thù thắng rồi, cúi mong Ðức Thế Tôn vì nhiếp thọ chư Bồ Tát hiện tại và vị lai mà tuyên nói rộng cho”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Bồ Tát lúc sơ phát tâm mặc áo giáp tinh tiến có công đức chẳng thể nghĩ bàn như vậy, nay ta vì ông mà nói phần ít. Lắng nghe lắng nghe và khéo suy gẫm đó”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! Chúng tôi muốn xin được nghe”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Bồ Tát phát nguyện như vầy:Giả sử hư không có đổi khác, hoằng thệ của tôi trọn chẳng thối chuyển. Do chí nguyện ấy nên bao nhiêu công đức, Bất Ðộng Bồ Tát đều sớm thành tựu cả.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ta chẳng thấy chư Bồ Tát ở kiếp hiền nầy, có ai mặc áo giáp tinh tiến như Bất Ðộng Bồ Tát.

– Nầy Xá Lợi Phất! Công hạnh tu hành của Bửu Tràng Bồ Tát so với Bất Ðộng Bồ Tát trong một ít phần nhẫn đến phần ca la cũng chẳng bằng một.

– Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Bồ Tát mặc áo giáp tinh tiến, vô lượng Bồ Tát khác đều không bằng được.

– Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Bồ Tát do thệ nguyện kiên cố ấy mà chứng Vô Thượng Bồ Ðề nay hiện ở thế giới Diệu Hỷ hiệu là Bất Ðộng Như Lai Ứng Cúng Chánh đẳng Chánh giác.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Như Lai lúc tu hạnh Bồ Tát thuở xưa, có ai đến xin đầu mắt tủy não tay chân đều vui vẻ xả cho chẳng trái ý một ai.

– Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Như Lai từ khi sơ phát tâm đến lúc chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, do đại nguyện như vậy nên không mang những bịnh tật phong đàm đau đầu v.v…

– Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Như Lai thuở xưa lúc hành Bồ Tát đạo được những pháp chưa từng có như vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Vì thuở xưa đời đời sanh ra. Ngài cúng dường phụng thờ chư Phật, ở chỗ chư Phật ấy Ngài thường tu phạm hạnh, vì thế nên đời nào cũng lại lấy tên là Bất Ðộng cả, đời nào sanh ở cõi nước nào cũng nhằm đời có Phật, thường thấy Phật.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ví như Quán Ðảnh Ðại Vương dòng Sát Ðế Lợi ở trong nước được tự tại hơn cả, từ một cung điện sang qua một cung điện, chưn vua chẳng đi trên đất, hưởng thọ vui ngũ dục.

Bất Ðộng Bồ Tát lúc tu Bồ Tát đạo, đời đời thường tu phạm hạnh, cúng dường chư Phật. Ngài thuyết pháp chỉ dạy đều tương ưng vói Ba la mật, ít có tương ưng với Thanh Văn địa, có thể làm cho chư Bồ Tát thẳng vào an trụ Vô Thượng Bồ Ðề. Do vì Ngài phát tâm an trụ nơi Vô Thượng Bồ Ðề như vậy nên được công đức lợi ích rộng lớn như vậy.

Bất Ðộng Bồ Tát lại đem căn lành pháp thí hồi hướng Vô Thượng Bồ Ðề phát nguyện như vầy: Lúc tôi thành Phật, tất cả Bồ Tát trong nước tôi, do oai lực của Phật, nghe tôi thuyết pháp đều thọ trì đọc tụng hay phụng sự chư Phật Như Lai, từ một cõi Phật đến một cõi Phật, nhẫn đến chừng nào chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, thường chẳng xa rời chư Phật Thế Tôn, cũng như tôi vậy, chỉ trừ người đến cung trời Ðâu Suất ở ngôi bổ xứ.

Tại sao vậy?

Vì pháp của Bồ Tát tự nhiên như vậy.

Nếu từ cung trời Ðâu Duất giáng thần ở thai mẹ, lúc từ hông hữu sanh ra thì đại địa chấn động.

– Nầy Xá Lợi Phất! Tối hậu thân Bồ Tát có thoại tướng như vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như Tỳ Kheo đủ thần túc thông vào trong cung điện như ở hư không, oai nghi đứng ngồi đều không chướng ngại. Cũng vậy, tối hậu thân Bồ Tát dầu ở thai mẹ mà như ở hư không, tất cả thứ bất tịnh, nhơ uế trong thai bào chẳng nhiễm ô được, mùi hôi cũng chẳng nhiễm đến.

– Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Như Lai lúc hành Bồ Tát đạo thuở xưa phát nguyện như vầy: Nếu tôi thành Phật, trong nước tôi những người hành Bồ Tát thừa và những người hành Thanh Văn thừa đều dứt hết ma nghiệp. Các ma chúng chẳng có được dịp dễ, như tôi lúc hành Bồ Tát đạo dứt tất cả ma nghiệp, chư Bồ Tát ấy nhẫn đến chưa thành những công đức lớn, thường siêng nhiếp thọ tu hành Bồ Ðề hạnh.

– Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Như Lai lúc hành Bồ Tát đạo thuở xưa, khi diễn thuyết các pháp và lúc lắng nghe pháp, thân và tâm của Ngài chẳng biết mỏi mệt.

Tại sao vậy? Vì lúc sơ phát tâm hành Bồ Tát đạo, Ngài được oai lực phát tâm vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Bất Ðộng Như Lai lúc hành Bồ Tát đạo phát nguyện như vầy: Lúc tôi thành Phật, trong nước tôi, chư Bồ Tát đều được pháp thân viên mãn như tôi không khác”.

TẬP 1 – I. Pháp Hội Tam Tụ Luật Nghi Thứ Nhất TẬP 2 – VI. Pháp Hội Bất Động Như Lai Thứ Sáu 1. Phẩm Thọ Ký Trang Nghiêm TẬP 3 – XII. Pháp Hội Bồ Tát Tạng Thứ Mười Hai 1. Phẩm Khai Hóa Trưởng Giả TẬP 4 – XIII. Pháp Hội Phật Thuyết Nhân Xử Thái Thứ Mười Ba TẬP 5 – XVII. Pháp Hội Phú Lâu Na Thứ Mười Bảy 1. Phẩm Bồ Tát Hạnh TẬP 6 – XXVI. Pháp Hội Thiện Tý Bồ Tát TẬP 7 – XLI. Pháp Hội Di Lặc Bồ Tát Vấn Bát Pháp TẬP 8 – LII. Pháp Hội Bửu Nữ TẬP 9 – LVII. Pháp Hội Bất Khả Thuyết Bồ Tát