Kinh Đại Bảo Tích

Kinh Đại Bảo Tích

Trương Văn Chiến 44

VI. PHÁP HỘI BẤT ĐỘNG NHƯ LAI THỨ SÁU
Hán Dịch: Nhà Đường, Pháp Sư Bồ Đề Lưu Chi
Việt Dịch: Việt Nam, Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh

3. PHẨM THANH VĂN CHÚNG

Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc thuyết pháp, Ðức Bất Ðộng Như Lai có thể khéo điều phục vô lượng chúng sanh làm cho họ chứng quả A La Hán, an trụ thiền định bát giải thoát, số người ấy rất đông.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ðức Bất Ðộng Như Lai có vô lượng vô số chúng Thanh Văn.Ta chẳng thấy có toán sư nào có thể tính được số Thanh Văn ấy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như ở cõi nước ta, những người được quả Tu Ðà Hoàn, Tư Ðà Hàm, A Na Hàm đông không có số. Ở nước Diệu Hỷ người chứng quả A La Hán không có số cũng như vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như người Tu Ðà Hoàn quá giải đãi bảy lần thọ sanh, vì họ thuyết pháp họ mới được A La Hán quả, ta gọi họ là người bảy lần thọ sanh.

Ở nước Diệu Hỷ, có người nghe Ðức Bất Ðộng Như Lai thuyết pháp lần đầu được quả Tu Ðà Hoàn, nghe pháp lần thứ hai được quả Tư Ðà Hàm, nghe pháp lần thứ ba được quả A Na Hàm, nghe pháp lần thứ tư chứng quả A La Hán. Những người chẳng nhứt định một đời chứng quả A La Hán thì gọi là người giải đãi.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ở nước Diệu Hỷ, người được quả Tu Ðà Hoàn thì thân hiện đời ấy chứng được quả A La Hán, chẳng phải như cõi ầy phải trải qua bảy đời thọ sanh.

Ở nước ấy, người được quả Tư Ðà Hàm thì hiện đời liền chứng quả A La Hán, chẳng phải như cõi nầy phải trải qua một lần sanh lên trời một lần trở lại nhơn gian mà gọi là Tư Ðà Hàm.

Ở nước ấy, người được quả A Na Hàm thì hiện đời ấy được quả A La Hán, chẳng phải như cõi nầy phải sanh lên cõi trời rồi mới từ đó chứng A La Hán, không còn sanh trở lại nhơn gian nên gọi là A Na Hàm.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ở nước Diệu Hỷ, Ðức Bất Ðộng Như Lai nói hàng vị sai biệt của chúng Thanh Văn, nhẫn đến an lạc thánh quả như vậy. Nếu thiện nam thiện nữ rõ được pháp ấy thì chẳng ở phàm phu và bực hữu học mà chết, họ ở bực vô học A La Hán mới nhập diệt độ.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nói bực vô học đó là đặt để giả danh ở nơi quả A La Hán.

Chúng Thanh Văn ở nước Diệu Hỷ ấy đều thanh tịnh đầy đủ an định kiên cố.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chúng Thanh Văn của Ðức Bất Ðộng Như Lai giả danh đặt để những là đại A La Hán các lậu phiền não đã hết, việc làm đã xong, vất bỏ gánh nặng sanh tử đã được tự lợi, sạch hết kiết sử ba cõi chánh giáo giải thoát.Chư A La Hán ấy phần đông an trụ trong thiền định tám giải thoát.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ðức Bất Ðộng Như Lai có những chúng Thanh Văn đầy đủ công đức trang nghiêm như vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Trong nước Diệu Hỷ, dùng ba báu là vàng, bạc, lưu ly làm thềm từ Diêm Phù Ðề lên đến trời Ðao Lợi.

Chư Thiên Ðao Lợi nếu muốn đến gặp Ðức Bất Ðộng Như Lai để đảnh lễ cúng dường, họ đi theo thềm báu ấy mà xuống đến chỗ Ðức Phật. Chư Thiên ấy thấy người Diêm Phù Ðề giàu thạnh mà sanh lòng mến thích mà nói rằng chúng ta có phước báu Trời, người Diêm Phù Ðề có phước báu người.Phước thù thắng của người không khác phước trời của chúng ta mà còn hơn là khác, vì ở nhơn gian có Ðức Bất Ðộng Như Lai hiện ngự thuyết pháp.

Vì lẽ ấy nên chư Thiên thường thích nhơn gian.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu người Diêm Phù Ðề lên cõi trời thì họ không hề ưa thích. Tại sao vậy? Vì họ nghĩ Ðức Bất Ðộng Như Lai thường ở nhơn gian thuyết pháp làm cho họ được lợi ích. Vả lại phước báu của họ chẳng khác cõi trời. Vì thế cõi trời Ðao Lợi chẳng bằng nhơn gian.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ở nước Diệu Hỷ do thần lực của Ðức Phật, trời và người thấy được nhau, như ở đây loài người nhìn thấy trăng sao vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ðức Bất Ðộng Như Lai thuyết pháp âm thanh vang khắp cả nước Diệu Hỷ, tứ chúng thính pháp không có trống khuyết.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chúng Thanh Văn ở nước Diệu Hỷ chỉ trông mong pháp thực, không tưởng đến thức ăn khác. Lúc họ nghe pháp thì họ nhứt tâm tịch tịnh, hoặc ngồi hoặc đứng thân tâm không mỏi mệt.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ðức Bất Ðộng Như Lai ở trên hư không thuyết pháp cho đại chúng. Chư Thanh Văn ấy không luận có thần thông hay không có thần thông, do oai lực của Ðức Phật, tất cả đều ở trên hư không dùng ba oai nghi đi, đứng và ngồi mà nghe pháp.

Chư Thanh Văn ấy lúc muốn nhập Niết Bàn, thì họ ngồi kiết già mà diệt độ, đại địa chấn động, khi diệt độ xong, chư Thiên và nhơn dân đều đến cúng dường.

Hoặc có vị A La Hán lúc muốn diệt độ, trong thân họ phát ra lửa mà tự trà tỳ.

Hoặc có vị lúc diệt độ họ du hành trong không gian như mây ngũ sắc giây lát tiêu tan không còn dấu tích.

Hoặc có vị lúc diệt độ hiện ở hư không rơi xuống như trận mưa đến đất thì tiêu hết.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ðó là do lúc hành đạo Bồ Tát, Ðức Bất Ðộng Như Lai có phát thệ rằng nếu tôi thành Phật thì chúng Thanh Văn ở nước tôi dùng ba oai nghi mà nhập diệt.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Ở nước Diệu Hỷ chúng Thanh Văn phần nhiều được bốn món vô sở úy, người được bốn thần túc còn đông hơn.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ở nước Diệu Hỷ, chúng Thanh Văn thành tựu đầy đủ công đức như vậy”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch Phật: “Bạch Ðức Thế Tôn! Ðức Bất Ðộng Như Lai có hàng Thanh Văn thành tựu công đức lớn rộng viên mãn”.

TẬP 1 – I. Pháp Hội Tam Tụ Luật Nghi Thứ Nhất TẬP 2 – VI. Pháp Hội Bất Động Như Lai Thứ Sáu 1. Phẩm Thọ Ký Trang Nghiêm TẬP 3 – XII. Pháp Hội Bồ Tát Tạng Thứ Mười Hai 1. Phẩm Khai Hóa Trưởng Giả TẬP 4 – XIII. Pháp Hội Phật Thuyết Nhân Xử Thái Thứ Mười Ba TẬP 5 – XVII. Pháp Hội Phú Lâu Na Thứ Mười Bảy 1. Phẩm Bồ Tát Hạnh TẬP 6 – XXVI. Pháp Hội Thiện Tý Bồ Tát TẬP 7 – XLI. Pháp Hội Di Lặc Bồ Tát Vấn Bát Pháp TẬP 8 – LII. Pháp Hội Bửu Nữ TẬP 9 – LVII. Pháp Hội Bất Khả Thuyết Bồ Tát