Kinh Đại Bảo Tích

Kinh Đại Bảo Tích

Trương Văn Chiến 51

VI. PHÁP HỘI BẤT ĐỘNG NHƯ LAI THỨ SÁU
Hán Dịch: Nhà Đường, Pháp Sư Bồ Đề Lưu Chi
Việt Dịch: Việt Nam, Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh

6. PHẨM NHÂN DUYÊN VÃNG SANH

Bấy giờ Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! chư Ðại Bồ Tát dùng sức căn lành nào làm nhơn duyên để được vãng sanh về nước Diệu Hỷ của Ðức Bất Ðộng Như Lai?”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Nếu Ðại Bồ Tát muốn sanh về nước Diệu Hỷ thì phải học theo Ðức Bất Ðộng Như Lai thuờ xưa lúc tu hành đạo Bồ Tát phát thệ nguyện rộng lớn rồi cầu nguyện sanh về nước ấy. Hạnh nguyện như vậy có thể làm nhơn duyên sanh về nước Diệu Hỷ.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Lúc thật hành bố thí Ba la mật, đại Bồ Tát đem thiện căn ấy hồi hướng Vô Thượng Bồ Ðề nguyện được hội ngộ Ðức Bất Ðộng Như Lai. Do nhơn duyên nầy sẽ được sanh về nước Diệu Hỷ. Lúc thật hành giới Ba La mật, nhẫn Bát Nhã Ba la mật cũng vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Quang minh của Ðức Bất Ðộng Như Lai nhiều khắp cõi Ðại Thiên Bồ Tát nguyện cầu đời sau sẽ thấy quang minh ấy chứng Vô thượng Giác. Do thấy quang minh rồi thành đại Bồ Ðề, lại đem quang minh nơi thân để chiếu khắp thế giới.Bồ Tát do nhơn duyên nầy sẽ được sanh về nước Diệu Hỷ.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Chúng Thanh Văn của Ðức Phật ấy số đông vô lượng vô biên. Bồ Tát nguyện được thấy chúng Thanh Văn ấy. Thấy rồi khởi công hạnh chứng Phật Bồ Ðề. Lúc chứng Phật Bồ Ðề rồi cũng có vô lượng vô biên chúng Thanh Văn như vậy. Do nhơn duyên nầy, Bồ Tát sẽ được vãng sanh vể nước Diệu Hỷ.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Trong nước ấy có vô lượng vô biên chúng Bồ Tát muốn thấy chư Bồ Tát ấy tu hành thiền định, tôi sẽ theo học, cùng chư Bồ Tát ấy hội họp đồng học đồng tu đồng đến rốt ráo. Tôi nguyện sẽ được hội ngộ với người muốn cầu viên mãn đại từ bi, với người muốn cầu đại Bồ Ðề, với người bỏ rời tâm Nhị thừa, với người an trụ tánh rỗng không chơn thiệt, với người nhớ niệm danh niệm của Phật Như Lai, Pháp và Tăng.

– Nầy Xá Lợi Phất! Có thiện nam thiện nữ nào được nghe danh hiệu của các hàng Bồ Tát như vậy, sẽ được thọ sanh ở nước Diệu Hỷ, huống là đem căn lành Bát Nhã Ba la mật hồi hướng đến Ðức Bất Ðộng Như Lai. Do nhơn duyên nầy, người ấy quyết định sanh về nước Diệu Hỷ.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Nếu Ðại Bồ Tát nguyện sanh về nước ấy, nên quán tưởng cảnh tượng ở phương Ðông vô lượng thế giới có chư Phật Như Lai thuyết pháp vi diệu và chúng Thanh Văn theo niệm tưởng hiện rõ ra trước mắt. Nguyện tôi sẽ thành Phật thuyết pháp vi diệu và chúng Thanh Văn đều như Ðức Phật ấy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chư Bồ Tát nên tu ba thứ tùy niệm thiện căn nguyện cùng tất cả chúng sanh bình đẳng cùng tu tập hồi hướng Vô Thượng Bồ Ðề.

– Nầy Xá Lợi Phất! Bồ Tát hồi hướng thiện căn như vậy không có hạn lượng.

Giả sử tất cả chúng sanh đều riêng cầm một cái bát lớn bằng hư không mà nói rằng xin Ngài đem thiện căn ấy chia cho chúng tôi.

Nếu thiện căn ấy có sắc tướng đem cấp cho chúng sanh đều đầy tất cả bát của họ rồi họ đều cầm đi, nhưng thiện căn vẫn không cùng tận, vì hồi hướng Vô Thượng Bồ Ðề không có hạn lượng chẳng thể di chuyển.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ba thứ tùy niệm thiện căn thành tựu ấy hồi hướng Nhứt thiết chủng trí, do thiện căn ấy mà Tam Bửu chuyển theo.

Nếu có Bồ Tát nào thành tựu thiện căn ấy thì chẳng còn đọa ác đạo mà có thể trứ dẹp ma Ba Tuần và các ma chúng, tùy ý thích sanh về nước Diệu Hỷ hay bất cứ một nước nào.

Vì thế nên với tùy niệm thiện căn này, Ðại Bồ Tát cần tích tập. Khi tích tập nó rồi nên hồi hướng đến Ðức Bất Ðộng Như Lai. Do đây sẽ được sanh về nước Diệu Hỷ.

Laị này Xá Lợi! Nước Diệu Hỷ của Ðức Bất Ðộng Như Lai có công đức trang nghiêm rộng lớn mà trong vô lượng cõi Phật khác không có. Vì thế nên Bồ Tát phải phát tâm như vầy:

Tôi đem thiện căn này nguyện sẽ thấy nước ấy. Nước ấy trang nghiêm nguyện sẽ nhiếp thọ. Cũng nguyện sẽ thấy chư Bồ Tát ở nước ấy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Do nhơn duyên trên đây, Bồ Tát sẽ được sanh về nước Diệu Hỷ.

– Nầy Xá Lợi Phát! Ðại Bồ Tát nguyện sanh về nước ấy phải phát tâm nguyện ưa thích tăng thượng.

Nếu thiện nam thiện nữ phát nguyện tăng thượng, ta đều thọ ký cho họ sẽ được sanh về nước Diệu Hỷ.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ví như có tòa thành không có lầu đài vườn rừng ao hồ, cũng không có chỗ cho voi ngựa du hành. Vua trong thành ấy dầu có thế lực ở yên, nhưng vì tòa thành trống trơn nên chẳng phải là tòa thành trang nghiêm.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu cõi ta bà của ta có những công đức trang nghiêm ấy, thì sẽ như nước của Ðức Bất Ðộng Như Lai trang nghiêm thù thắng.

– Nầy Xá Lợi Phất Nếu Ðại Bồ Tát phát nguyện sẽ nhiếp thọ thanh tịnh Phật độ, thì nên như Bất Ðộng Như Lai thuở trước hành đạo Bồ Tát tu tập công đức trang nghiêm cõi nước thanh tịnh, và phải nhiếp lấy công đức như vậy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Như ta ngày nay được Vô Thượng Bồ Ðề điều phục vô lượng chúng sanh đều được chứng quả Nhị thừa, và hàng Thanh Văn của ta giáo hóa điều phục đều nhóm họp cà lại để so sánh với hàng Thanh Văn của Ðức Bất Ðộng Như Lai thì chẳng bằng một phần trăm một phần ngàn, cho đến ưu ba ni sa đà phần cũng bằng một. Tại sao vậy? Vì số ấy vô lượng vậy. Nếu nói về phần giải thoát thì không khác.

– Nầy Xá Lợi Phất! Lúc đức Di Lặc Như Lai xuất thế, chúng Thanh Văn và những người được điều phục so sánh với chúng Thanh Văn của Ðức Bất Ðộng Như Lai cũng như số trên chẳng bằng một phần ưu ba ni sa đa.

– Nầy Xá Lợi Phất! Do vì Ðức Bất Ðộng Như Lai một hội thuyết pháp có thể điều phục vô lượng hữu tình, nên người được Ðức Như Lai ấy nhiếp thọ không ai có thể biết được số lượng.

– Nầy Xá Lợi Phất! Cộng chung tất cả chúng Thanh Văn và những người được chúng Thanh Văn nầy điều phục của ta Thích Ca Mâu Ni Phật, của Di Lặc Phật và của tất cả chư Phật trong kiếp Hiền, đem so sánh với chúng Thanh Văn của Ðức Bất Ðộng Như Lai cũng vẫn không bằng một ngàn ưu ba ni sa đà. Tại sao vậy? Vì số quá nhiều vậy. Giải thoát thì không khác”

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! Theo chỗ tôi nhận hiểu ý nghĩa của Ðức Thế Tôn đã dạy thì nước Diệu Hỷ chánh là nước A La Hán chớ chẳng phải là nước phàm phu. Tại sao vậy? Vì nước ấy số A La Hán quá nhiều vậy”.

Ðức Phát phán: “Ðúng như vậy. Nầy Xá Lợi Phất! Như lời ông nói, trong nướx ấy số A La Hán rất đông nhiều.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Cõi Ðại Thiên nầy, số lượng tinh tú chẳng nhiều bằng chúng Thanh Văn ở nước của Ðức Bất Ðộng Như Lai. Do vì một hội thuyết pháp của Ðức Như Lai ấy, có vô lượng hữu tình được quả A La Hán.

– Nầy Xá Lợi Phất! Số lượng tinh tú ở toàn cõi Ðại Thiên nầy chỉ bằng số hữu tình được quả A La Hán trong một hội thuyết pháp của Ðức Phật ấy. Chúng Thanh Văn ở các pháp hội không có số lượng .

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Hàng chư Thiên và nhơn dân vun trồng cội đức ở nước ấy, Nhơn Thiên cõi khác dầu dùng Thiên nhãn cũng chằng thấy được, dầu đến tại nước ấy dùng thiên nhãn vẫn chẳng thấy được.

Nếu ai nghe công đức nầy rồi thọ tri đọc tụng thông thuộc, người nầy đã thấy nghe Ðức Bất Ðộng Như Lai lúc hành hạnh Bồ Tát, vì thế nên nay nghe pháp môn công đức ấy liền có lòng tin thanh tịnh.

– Nầy Xá Lợi Phất! Trong các cõi nước ở tất cả thế giới phương Ðông, hoặc người Bồ Tát thừa, hoặc người Thanh Văn thừa đọc tụng thông thuộc pháp môn nầy, số người ấy rất đông nhuều. Những người Thanh Văn và Bồ Tát ấy do nguyện lực của họ, hoặc đã sanh, hoặc đang sanh, hoặc sẽ sanh thành Vô Thượng Bồ Ðề.

Trong các thế giới ở mười phương cũng như vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ðức Bất Ðộng Như Lai ở tại nước Diệu Hỷ và ở các cõi nước phương khác, Ngài làm bực thượng thủ trong hàng Bồ Tát thừa v.v…

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu có thiện nam thiện nữ nghe pháp môn công đức của Ðức Bất Ðộng Như Lai mà khéo có thể thọ trì đọc tụng thông thuộc rồi nguyện sanh về nước ấy. Từ đó đến lúc mạng chung, người ấy được Ðức Bất Ðộng Như Lai thường hộ niệm, không cho các ma và qưyến thuộc ma làm lòng họ thối chuyển, phải biết những người ấy từ nay đến lúc được Vô Thượng Bồ Ðề không có sự lo sợ thối chuyển, cũng không bị hại về nước lửa dao gậy độc trùng ác thú, cũng không bị người hay quỉ thần làm kinh sợ. Tại sao vậy? Vì thường được sự ủng hộ của Ðức Bất Ðộng Như Lai, vì sẽ được sanh về nước Diệu Hỷ vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như mặt nhựt dầu ở rất xa nhưng chiếu ánh sáng cho chúng sanh Diêm Phù Ðề.

Cũng vậy, Ðức Bất Ðộng Như Lai có thể làm ánh sáng cho chư Bồ Tát ở những cõi khác.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như Tỳ Kheo có thiên nhãn có thể thấy được những hình sắc tốt xấu ở phương xa.

Cũng vậy, dầu ở tại nước mình, Ðức Bất Ðộng Như Lai đều thấy tất cả hình loại của chư Bồ Tát ở những thề giới khác.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như Tỳ Kheo được tâm tự tại, có Thần thông Ba la mật ấy rồi có thể biết rõ tâm niệm của tất cả hữu tình, mặc dầu ở rất xa.

Cũng vậy, có những chúng sanh ở các thế giới khác nguyện rằng: Tôi nguyện được sanh về nuớc Diệu Hỷ. Ðức Bất Ðộng Như Lai liền nghe lời nói của họ.

– Nầy Xá Lợi Phất! Các hạng thiện nam thiện nữ ấy, Ðức Bất Ðộng Như Lai đều biết rõ họ tên.

Nếu ai thọ trì đọc tụng thông thuộc pháp môn công đức nầy thì đều được Ðức Bất Ðộng Như Lai thấy biết và đã hộ niệm họ”.

Lúc ấy Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! Rất là hi hữu Ðức Bất Ðộng Như Lai hộ niệm chư Ðại Bồ Tát ấy”.

Ðức Phật phán: “Ðúng như lời ông nói. Nầy Xá Lợi Phất! Chư đại Bồ Tát ấy được Ðức Như Lai hộ niệm.

Tại sao vậy? Vì họ niệm chư Bồ Tát nên tất cả chúng sanh đều được hộ niệm.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như Ðại Vương Quán Ðảnh có nhiều kho lẫm chứa đầy lúa đậu, nghiêm lịnh cho quan chủ ty phải khéo giám thủ. Tại sao vậy? Vì để cứu tế nhơn dân lúc có nạn đói kém.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chư Bồ Tát ấy, sau khi Ðức Như Lai diệt độ, sẽ chứng Vô Thượng Bồ Ðề, lúc chánh pháp thiếu kém, có thể làm mùa trúng lớn.

Ðức Như Lai cũng như vậy, khéo có thể hộ niệm chư Bồ Tát ấy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ở cõi Ta Bà nầy có chư Bồ Tát sẽ nghe pháp môn Bất Ðộng Như Lai công đức, họ có thể thọ trì đọc tụng thông thuộc nguyện sanh về nước Diệu Hỷ. Phải biết những người nầy được bất thối chuyển.

Nếu có Bồ Tát khác nơi pháp môn nầy khéo có thể thọ trì đọc tụng thông thuộc rồi khai thị giảng thuyết cho vô lượng chúng sanh ấy vun trồng cội công đức như vậy cho họ sẽ gần gũi Vô Thượng Bồ Ðề.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu có Bồ Tát nguyện mau chứng Vô Thượng Bồ Ðề, thì phải thọ trì đọc tụng thông thuộc pháp môn nầy rồi khai thị giảng thuyết cho chúng sanh.

Tại sao vậy? Ðại Bồ Tát phải giảng thuyết pháp môn công đức nầy để tạo nghiệp đại trí huệ.Phải phát khởi tích tập như vậy. Do vì phát khởi tích tập, nên các người ấy hiện đời sẽ sạch phiền não.

– Nầy Xá Lợi Phất! Vì thế nên người Thanh Văn thừa nghe pháp môn nầy nên thọ trì đọc tụng thông thuộc rồi khai thị diễn thuyết cho chúng sanh.

Tại sao vậy? Vì do thọ trì chánh pháp như vậy, thiện nam thiện nữ ấy hiện đời sẽ chứng bực vô học.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu có thiện nam thiện nữ tín tâm thanh tịnh nơi pháp môn xưng tán công đức nầy, phải nên vì người khác luôn luôn diễn nói.

Những người ấy chẳng ngoài hai đời sẽ được quả vô lậu.

– Nầy Xá Lợi Phất! Pháp môn công đức của Bất Ðộng Như Lai đây, chẳng phải là hàng ngu cạn mà cò thể thọ trì được. Người có trí huệ sâu rộng mới thọ trì được.

– Nầy Xá Lợi Phất! Thiện nam thiện nữ nào sẽ thấy chư Phật, chắc chắn sẽ đìch thân được pháp môn xưng tán công đức nầy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ví như vô giá bửu châu từ biển lớn mang về. Ý của ông nghĩ sao, ai sẽ là người được trước?”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! Chư quốc vương, vương tử, đại thần là người đuợc trước”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Pháp môn công đức của Ðức Bất Ðộng Như Lai cũng vậy, Bồ Tát được trước. Chư Bồ Tát ấy sẽ được bất thối chuyển, nếu nghe pháp môn nầy liền có thể thọ trì đọc tụng thông thuộc. Chư Bồ Tát ấy vì Vô Thượng Bồ Ðề, ở nơi tánh chơn như sẽ siêng năng tu học”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! Nếu Bồ Tát muốn ở bực bất thối chuyển, khi nghe pháp môn xưng tán công đức nầy phải thọ trì đọc tụng thông thuộc.

Tại sao vậy? Vì đại Bồ Tát an trụ pháp môn nầy, ở trong pháp tánh sẽ chẳng thối chuyển”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Giả sử có người đem hoàng kim đầy Diêm Phú Ðề ra bố thí để trông mong được nghe pháp môn nầy, nhưng trọn chẳng được nghe. Tại sao vậy? Vì pháp môn công nầy chẳng phải các chúng phước bạc sẽ chấp trì được.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Nếu người Thanh Văn thừa nghe pháp môn công đức nầy rồi thọ trì đọc tụng vì Vô Thượng Bồ Ðề và vì tương ưng chơn như mà siêng năng tu tập, người ấy ở thân đời sau sẽ được thành tựu, hoặc trong hai đời thì được bổ xứ, hoặc là ba đời, chẳng bao giờ vượt quá, sẽ thành bực chánh giác.

Nếu họ nghe pháp môn xưng tán công Ðức Bất Ðộng Như Lai nầy rồi đọc tụng thông thuộc, lại khai thị diễn thuyết cho vô lượng chúng sanh.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như Chuyển Luân Thánh Vương do nghiệp đời trước mà cảm bảy báu hiện ra.

Cũng vậy, do bổn nguyện lực của Ðức Bất Ðộng Như Lai, hôm nay ta nói pháp môn công đức nầy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nơi pháp môn xưng tán công đức nầy, chư đại Bồ Tát hoặc đã nghe, hoặc sẽ nghe, đó đều là do từ bi nguyện lực của Ðức Bất Ðộng Như Lai lúc hành đạo Bồ Tát thuở trước. Hoặc sẽ ở nơi chư Phật trong kiếp Hiền, họ dự nghe khai thị pháp môn nầy, như hôm nay ta khai thị diễn thuyết bao nhiêu danh số chẳng thêm chẳng bớt.

Vì thế chư đại Bồ Tát nào muốn mau chứng Vô Thượng Bồ Ðề, thì nơi pháp môn xưng tán công đức nầy phải thọ trì đọc tụng thông thuộc và diễn nói cho người khác.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Nếu thiện nam thiện nữ nào vì cầu pháp môn nầy nên đến xóm làng thành ấp kia để lắng nghe thọ trì đọc tụng thông thuộc, thì dầu họ là hàng xuất gia mà ở nhờ nhà bạch y tại gia, ta nói họ cũng không có lỗi, cũng cho họ ở. Tại sao vậy? Vì họ muốn sau khi họ chết; pháp môn nầy sẽ chẳng ẩn mất vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu thôn ấp ấy ở xa xuôi, các người ấy cũng phải đến ở đó lắng nghe thọ trì đọc tụng khai thị diễn thuyềt pháp môn nầy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Thiện nam thiện nữ ấy đối với pháp môn xưng tán công đức nầy nều là đã được lưu hành, hoặc ở nơi người khác có quyển kinh nầy, họ phải đến nơi đó biên chép. Người kia nếu yêu cầu phải dứt niệm tham, hoặc bảo kinh hành, hoặc bảo ngồi,bảo đứng, họ đều phải chịu theo chỗ yêu cầu của người kia để biên chép kinh nầy.

Nếu đến thôn xóm ấy tìm chẳng được, thì phải qua địa phương kế cận tìm cầu kinh nầy để biên chép thọ trì đọc tụng thông thuộc, rồi lại khai thị diễn thuyết cho người khác.

Nếu đến địa phương khác vẫn tìm cầu chẳng được, họ phải phát thệ như vầy: Với Vô Thượng Bồ Ðề tôi chẳng nên có ý nghĩ thối chuyển, vì tôi đã được nghe tên pháp môn xưng tán công Ðức Bất Ðộng Như Lai, người ấy đối với tôi, muốn tôi được lợi ích nên khiến tôi lắng nghe.

– Nầy Xá Lợi Phất! Pháp môn xưng tán công Ðức Bất Ðộng Như Lai nầy, có ai diễn thuyết được và người dự nghe, nếu do sức oai thần của Ðức Như Lai cả”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! Sau khi Ðức Như Lai diệt độ, do oai lực của ai mà đươc nghe pháp môn nầy?”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Sau khi ta diệt độ, do sức oai thần của Ðức Bất Ðộng Như Lai nên sẽ được nghe. Hoặc do Tứ Ðại Thiên Vương Ðế Thích v.v…sẽ riêng gia hộ cho các vị Pháp Sư tuyên dương pháp môn nầy. Và các Bồ Tát ấy vỉ bổn nghiệp thành thục nên Tứ Ðại Thiên Vương v.v… dùng oai thần gia hộ sách tiến làm cho họ được nghe pháp môn nầy”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “Bạch Ðức Thế Tôn! Pháp môn như vậy có thể thành tựu được công đức rộng lớn”.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu trong nước nào bị tai nạn sấm sét mưa đá, và những sự kinh khủng khác, các thiện nam thiện nữ ấy phải nên chuyên nghĩ nhớ Ðức Bất Ðộng Như Lai và xưng danh hiệu của Ngài, thì các tai nạn ấy sẽ được tiêu trừ. Ðó là do vì thuở xưa Ðức Như Lai ấy đã cứu vớt trăm ngàn loài rồng thoát khỏi khổ não. Lại do vì từ bi bổn nguyện chắc thiệt chẳng luống, hồi hướng căn lành nguyện cầu viên mãn, nên xưng danh hiệu Ngài thì tai hoạn tự tiêu trừ. Chỉ trừ những hữu tình có túc nghiệp thành thục”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch: “bạch Ðức Thế Tôn! Chư Bồ Tát muốn hiện đời chứng Vô Thượng Bồ Ðề, phải như Ðức Bất Ðộng Như Lai tu hạnh nguyện thuờ xưa.

Ðức Phật phán: “Ðúng như vậy. Nầy Xá Lợi Phất! Ðúng như lời ông nói. Ít có Bồ Tát nào đã có Bồ Tát nào đã có thể tu thanh tịnh Phật độ hay sẽ tu như Ðức Bất Ðộng Như Lai.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chư Bồ Tát được như Ðức Bất Ðộng Như Lai đều sẽ chứng Vô Thượng Bồ Ðề, đối với Phật tánh và Nhứt thiết chủng trí cùng nhiếp thọ Phật độ thảy đều đồng như nhau. Về phần chúng Bồ Tát và chúng Thanh Văn chẳng là không có ưu liệt, nhưng về phần giải thoát thì không khác”.

Bấy giờ chư Thiên cõi Dục và chư Phạm Thiên v.v… đều hướng về đức Bất Ðộng Như

Lai chắp tay đảnh lễ mà xướng ba lần rằng: “Nam mô Bất Ðộng Như Lai Ứng Cúng Chánh đẳng Chánh giác rất là hi hữu. Nam mô Thích Ca Mâu Ni Như Lai Ứng Cúng Chánh đẳng Chánh giác khéo nói được pháp môn xưng tán công đức ấy.

Chư Thiên cõi Dục đem hoa trời Mạn đà la và các thứ hương trời rải trên đừc Phật. Các hoa hương được rải lên ấy hiệp lại thành lọng ở trên hư không. chư Thiên cũng vói rải hoa hương đến Ðức Bất Ðộng Như Lai để cúng dường.

Lúc ấy Thiên Ðế Thích nghĩ rằng: “Tôi và chư Thiên cõi Dục cùng hàng tứ chúng đều muốn được thấy Ðức Bất Ðộng Như Lai.

Ðức Phật biết ý nghĩ của Thiên Ðế nên liền vọt lên hư không ngồi kiết già.

Do thần lực của Ðức Phật, tất cả đại chúng đều an trụ trên hư không, và đều thấy nước Diệu Hỷ, Ðức Bất Ðộng Như Lai, chúng Bồ Tát và chúng Thanh Văn bên ấy.

Ðược thấy rồi, tất cả đại chúng đều quý gối hữu hướng về Ðức Bất Ðộng Như Lai.

Ðại chúng ở cõi nầy đồng nghĩ rằng: “Phải chăng vì thấy Ðức Bất Ðộng Như Lai mà chư Thiên cung Trời Ðao Lợi đến hội họp để lễ bái cúng dường.

Lúc ấy thiên Ðế Thích nghĩ rằng chư Thiên ở nước Diệu Hỷ kia do nhơn tướng mà có ngã kiến. Nhơn dân ở nước ấy ăn mặc hưởng thọ chẳng khác chư Thiên ở nước ấy.

Ðức Thế Tôn sau khi nhiếp thần thông bảo Thiên Ðế Thích rằng:”Nầy Thiên Ðế! Nhơn dân ở nước Diệu Hỷ đều hưởng thọ phước vui cõi trời, Ngài nên ưa thích. Những chúng nhơn nầy được thấy Ðức Bất Ðộng Như Lai và ưa thích sự hưởng thọ phước trời của nước Diệu Hỷ, sau khi mạng chung họ sẽ được sanh về nước của Ðức Bất Ðộng Như Lai. Các chúng sanh ở những thế giới khác cũng như vậy”

Tôn giả Xá Lợi Phất nói với Thiên Ðế Thích: “Ngài thấy đức Thích Ca Mâu Ni Phật và Ðức Bất Ðộng Như Lai, do nhơn duyên nầy sẽ được lợi ích lành trong hiện đời, huống là Ngài đã được pháp hơn người”.

Thiên Ðế Thích lúc ấy lại nghĩ rằng:”Các chúng sanh ấy nghe pháp môn công đức nầy cũng đưỡc lợi ích lành. Huống là được sanh về nước của Ðức Bất Ðộng Như Lai.

Ðức Phật phán với Thiên Ðế Thích:”Người Bồ Tát thừa sẽ sanh về nước ấy cũng được lợi ích lành. Tại sao vậy? Vì chư Bồ Tát ấy đều được an trụ bực bất thối chuyển.

Nếu chư Bồ Tát khác hiện đời nguyện sanh về nước ấy, phải biết đều là người an trụ bực bất thối chuyển cả”.

Lúc đúc Phật nói pháp môn nầy, coa năm trăm Tỳ Kheo được tâm giải thoát nơi pháp vô lậu. Năm ngàn Bồ Tát, sáu ngàn Tỳ Kheo Ni, tám ngàn Ưu Bà Tắc, mười ngàn Ưu Bà Di và vô lượng Thiên Tử cõi Dục đều phát nguyện sanh về nước Diệu Hỷ của Ðức Bất Ðộng Như Lai.

Ðức Phật liền thọ ký cho họ đều sẽ được vãng sanh về nước ấy.

Nếu có chúng sanh nào sẽ phát nguyện sanh về nước ấy, Ðức Phật cũng đều thọ ký họ sẽ được vãng sanh.

Bấy giờ khắp cõi Ðại Thiên chấn động sáu cách. Ðó là động, biến động và đẳng biến động, chấn, biến chấn và đẳng biến chấn. Do vi được sự gia trì của pháp môn xưng tán công Ðức Bất Ðộng Như Lai nầy vậy.

Ðức Phật nói kinh nầy rồi, Tôn giả Xá Lợi Phất v.v…và các thế gian chư Thiên, nhơn dân, A Tu La, Càn Thát Bà, Ca Lâu La, Khẩn Na La, La Hầu La Già, tất cả đại chúng nghe lời Ðức Phật dạy đều rất vui mừng tín thọ phụng hành.

TẬP 1 – I. Pháp Hội Tam Tụ Luật Nghi Thứ Nhất TẬP 2 – VI. Pháp Hội Bất Động Như Lai Thứ Sáu 1. Phẩm Thọ Ký Trang Nghiêm TẬP 3 – XII. Pháp Hội Bồ Tát Tạng Thứ Mười Hai 1. Phẩm Khai Hóa Trưởng Giả TẬP 4 – XIII. Pháp Hội Phật Thuyết Nhân Xử Thái Thứ Mười Ba TẬP 5 – XVII. Pháp Hội Phú Lâu Na Thứ Mười Bảy 1. Phẩm Bồ Tát Hạnh TẬP 6 – XXVI. Pháp Hội Thiện Tý Bồ Tát TẬP 7 – XLI. Pháp Hội Di Lặc Bồ Tát Vấn Bát Pháp TẬP 8 – LII. Pháp Hội Bửu Nữ TẬP 9 – LVII. Pháp Hội Bất Khả Thuyết Bồ Tát