Kinh Phương Quảng Đại Trang Nghiêm – Kinh Lịch Sử Đức Phật

Kinh Phương Quảng Đại Trang Nghiêm – Kinh Lịch Sử Đức Phật

Trương Văn Chiến 41

KINH PHƯƠNG QUẢNG ĐẠI TRANG NGHIÊM

Hán dịch: Đời Đường, Đại sư Địa-bà-ha-la, người xứ Trung Thiên trúc

Việt dịch: Linh-Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh

QUYỂN IV

Phẩm 9: CÁC VẬT DỤNG QUÝ BÁU DÙNG TRANG SỨC

        Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Lúc ấy có vị đại thần tên ưu-đà-diên, vốn giỏi về việc xem sao tính ngày tháng, cùng với năm trăm người trong quyến thuộc, vào lúc mặt trăng rời khỏi sao Chẩn hợp với sao Giốc, đã đến vương cung tâu với vua Du-đầu-đàn:

        -Xin Hoàng thượng cho làm các vật dụng quý giá để trang sức cho Thái tử.

        Vua đáp:

        -Phải đấy! Hãy cho thực hiện gấp việc ấy.

        Năm trăm vị đại thần trong tộc họ Thích, mỗi người đều chế tạo các thứ vật dụng quý giá để dâng lên cho Thái tử gồm có nhẫn, vòng ngọc, xâu chuỗi để đeo mang nơi ngón tay, tai, cổ, ngực; để trang sức nơi đầu, dây lưng nạm ngọc, cùng các thứ hài, chuông, khánh quý giá bằng kim cương… Các vật dụng quý giá dùng để trang sức đều đã hoàn thành đầy đủ. Khi ấy sao Phất-sa thẳng hợp với mặt trăng, các vị trong tộc họ Thích mang các vật dụng ấy đến vương cung, cùng thưa với vua Du-đầu-đàn:

        -Tâu đại vương, chúng tôi đã làm đủ các vật dụng dùng để trang sức cho Thái tử, nay xin được dâng lên cho Thái tử.

        Nhà vua đáp:

        -Các vị hãy đợi đã! Trước đây các vị cũng đã cúng dường nhiều thứ lắm rồi. Trẫm nay cũng đã sai làm cho Thái tử các vật dụng như thế.

        Các vị trong tộc họ Thích lại tâu:

        -Đây là ý nguyện hiến cúng của chúng tôi, đâu dám mong được Thái tử thọ nhận luôn, chỉ mong được hứa là vật dụng của mỗi người được Thái tử ngự dụng trong bảy ngày, thế cũng là mãn nguyện.

        Sáng sớm hôm sau, Ma-ha Ba-xà-ba-đề cùng các thể nữ bồng đưa Thái tử đến vườn Vô cấu quang minh, lấy các đồ trang sức quý giá ấy trang điểm cho Thái tử. Lúc ấy có tám vạn bốn ngàn thể nữ nghinh đón hầu cận Bồ-tát; có một vạn đồng nữ chiêm ngưỡng Bồ-tát; có một vạn đồng nữ thuộc dòng họ Thích cung kính chiêm ngưỡng Bồ-tát; lại có năm ngàn vị Bà-la-môn ca ngợi Bồ-tát. Tất cả đều khởi tâm khâm phục quý trọng, vui thích không biết chán. Cùng lúc, có một vị thuộc dòng họ Thích tên Bạt-đà-la đem các thứ y phục trang quý giá nghiêm mà ông đã làm khoác lên người Bồ-tát. Đúng lúc đó từ thân Bồ-tát tỏa ra vầng hào quang làm mờ hẳn các thứ bảo vật đang mang trên người, ví như một vết mực đối với vàng Diêm-phù-đàn.

        Bấy giờ trong vườn có vị thần tên Ly Cấu hiện thân đến trước vua Du-đầu-đàn cùng nhóm quyến thuộc họ Thích đọc bài kệ:

        Giả sử Tam thiên giới

        Vàng ròng đầy khắp nơi

        Một chút Diêm phù kim

        Ánh lên vàng mất sắc

        Giả sử Diêm-phù kim

        Đầy khắp Tam thiên giới

        Hào quang Bồ-tát hiện

        Sắc vàng ấy mờ hẳn

        Ánh sáng thật viên mãn

        Trăm phước tướng trang nghiêm

        Thân Ngài thanh tịnh thế

        Há chỉ đẹp bên ngoài

        Nhật, nguyệt, sao, màu ngọc

        Phạm thích chư Thiên sáng

        Đối hào quang Bồ-tát

        Mọi sắc kia đều mờ

        Cảm tịnh nghiệp quá khứ

        Các tướng tự nghiêm trang

        Đâu đợi người trần thế

        Dâng cúng vật điểm thân

        Nên bỏ mọi hiến cúng

        Các vật báu trang nghiêm

        Lấy về tự trang điểm

        Bồ-tát chẳng mong cầu

        Bồ-tát chẳng đòi hỏi

        Nên đem cho Xa-nặc.

        Thiên thần đọc kệ xong Tức thì biến mất dạng Vua cùng với tộc họ Càng tin chuyện hy hữu Tràn ngập mừng vui, bàn Họ Thích sẽ hưng thịnh.