Kinh Đại Bảo Tích

Kinh Đại Bảo Tích

Trương Văn Chiến 45

VI. PHÁP HỘI BẤT ĐỘNG NHƯ LAI THỨ SÁU
Hán Dịch: Nhà Đường, Pháp Sư Bồ Đề Lưu Chi
Việt Dịch: Việt Nam, Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh
4. PHẨM BỒ TÁT CHÚNG

Bấy giờ Tôn giả Xá Lợi Phất nghĩ rằng: Ðức Thế Tôn đã nói về chúng Thanh Văn ở nước Diệu Hỷ đầy đủ công đức rồi, tôi lại muốn nghe chư Bồ Tát đầy đủ công đức ở nước ấy.Tại sao vậy? Vì tất cả công đức đều từ đây phát sanh.

Ðức Thế Tôn biết tâm niệm ấy liền phán rằng: “Nầy Xá Lợi Phất! Trong nước Diệu Hỷ của Ðức Bất Ðộng Như Lai có vô lượng trăm ngàn ức chúng Bồ Tát đều tập họp đến.

Những Bồ Tát xuất gia, do thần lực của Ðức Phật, theo pháp được nghe đều lãnh ngộ và thọ trì đọc tụng được cả.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ở cõi nầy ta nói pháp rất ít, so sánh với pháp tạng của Ðức Bất Ðộng Như Lai nói trăm phần ngàn phần cho đến Ưu ba ni sa đà phần cũng chẳng bằng một.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ðó là Ðức Bất Ðộng Như Lai lúc tu Bồ Tát đạo có phát nguyện rằng lúc tôi thành Phật, trong nước tôi chư Bồ Tát do thần lực của tôi theo pháp mà họ được nghe đều lảnh ngộ thọ trì đọc tụng được cả.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chư Bồ Tát ở nước Diệu Hỷ do bổn nguyện thần lực của Ðức Bất Ðộng Như Lai, nghe pháp của Ðức Phật ấy nói đến có thể lãnh thọ đọc tụng thông thuộc.

– Nầy Xá Lợi Phất! chư Bồ Tát ở nước Diệu Hỷ, nếu lòng họ muốn đến cõi nước của chư Phật khác, liền khởi tâm thì liền qua đến, thân hình y phục ngôn ngữ âm thanh đều khéo đồng với người địa phương ấy. Sau khi đến, đảnh lễ và cúng dường chư Phật và lắng nghe chánh pháp, khéo thưa hỏi. Việc xong họ trở về bổn quốc.

– Nầy Xá Lợi Phất! Trong kiếp hiền nầy sẽ chín trăm chín mươi sáu Ðức Phật Như Lai xuất thế. Nếu có Bồ Tát nào thích thấy Ðức Bất Ðộng Như Lai thì nên nguyện sanh về nước Diệu Hỷ của Ðức Như Lai ấy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu thiện nam thiện nữ nào từ cõi nầy và những cõi khác mạng chung hoặc đã sanh hoặc đang sanh hoặc sẽ sanh về nước Diệu Hỷ của Bất Ðộng Như Lai thì ắt chẳng tin ở bực Thanh Văn.

Tại sao vậy? Vì họ thực hành Phật đạo thường gặp Ðức Như Lai, Thiên Ma Ba Tuần chẳng có dịp tiện lợi. Với bực Nhị thừa Thanh Văn và Bích Chi Phật, họ đã dứt hẳn quan niệm, họ thường ở tại các đại hội Như Lai và quyết định sẽ được Vô Thượng Bồ Ðề.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ông cần phải biết nếu ở tại nước thanh tịnh của Ðức Bất Ðộng Như Lai, các chúng sanh ấy trọn không thối chuyển, chẳng thể dẫn nhiếp thối trở lại được. Họ an trụ Vô Thượng Bồ Ðề có thế lực lớn chẳng bị lay động, trọn không thối chuyển.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu có thiện nam thiện nữ cõi nầy hay ỏ thế giới khác lúc mạng chung sanh về nước Diệu Hỷ ấy, thì lúc sanh được ý nghĩ rằng tôi đã vào nhà Như Lai ở an trong thành vô úy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chư Bồ Tát nước Diệu Hỷ có chuyện vãn luận bàn đều tương ưng với Bát Nhã Ba la mật. Họ tôn kính lẫn nhau tưởng là bực đạo sư của nhau.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Ở nước Diệu Hỷ, các chúng Bồ Tát, người tại gia rất ít, xuất gia thì đông, tất cả đều do thần lực của Ðức Bất Ðộng Như Lai, ở nơi pháp được nghe đều có thể lãnh ngộ thọ trì đọc tụng.

– Nầy Xá Lợi Phất! Hàng tại gia Bồ Tát ở nước ấy dầu chẳng thường ở trong pháp hội, nhưng do thần lực của Ðức Phật, lúc đứng lúc ngồi đều nghe được pháp và liền lãnh hội thọ trì đọc tụng thông thuộc. Hàng xuất gia Bồ Tát dầu ở phương sở khác cũng được như vậy.

Chư Bồ Tát ấy bỏ thân lấy thân, với kinh pháp đã được nghe trọn chẳng quên mất, tùy ý nguyện vãng sanh về các cõi Phật. Ðây cũng là sự trang nghiêm do công đức bổn nguyện của Ðức Bất Ðộng Như Lai.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu Bồ Tát nào muốn trong một đời thấy vô lượng trăm ngàn ức na do tha chư Phật thì nên nguyện sanh về nước của Ðức Bất Ðộng Như Lai. Nếu Bồ Tát nào được sanh về nước ấy thì liền thấy vô lượng chư Phật trồng các cội lành, lại có thể vì vô số trăm ngàn chúng sanh mà diễn thuyết pháp yếu khiến các chúng sanh tăng trưởng gốc lành.

– Nầy Xá Lợi Phất! Trong kiếp hiền nầy chư Phật sắp xuất thế, nếu các Bổ Tát đem y phục, ẩm thực, ngọa cụ và y dược các thứ đồ cần dùng cúng dường chư Phật ấy rồi xuất gia. Xuất gia xong, tịnh tu phạm hạnh. Ðem căn lành ấy so sánh với phước đức tương ưng Ba la mật của chư Bồ Tát ở chỗ Bất Ðộng Như Lai tu trong một đởi, chẳng bằng một phần trăm, một phần ngàn cho đến Ưu ma ni sa đà phần cũng chẳng bằng một. Ðây cũng là công đức thanh tịnh trang nghiêm Phật quốc của Ðức Bất Ðộng Như Lai.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nếu có Bồ Tát từ cõi nầy hay cõi khác khi mạng chung hoặc đã sanh hoặc đang sanh, hoặc sẽ sanh về nước của Ðức Bất Ðộng Như Lai, tất cả đều được bực bất thối chuyển.

Tại sao vậy? Ở nước ấy, Thiên ma Ba Tuần chẳng làm chướng ngại cũng không có ma nghiệp làm nhiểu loạn.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ví như loài rắn độc bị thần chú chế phục chẳng làm hại được, tất cả những trùng vật khác thấy rắn độc nầy cũng chẳng lo sợ, những rắn độc nầy cũng chẳng lo sợ. Những rắn độc nầy dầu không độc hại, nhưng vì bổn nghiệp mà thọ thân rắn ấy.

Thiên ma Ba Tuần ở nước Diệu Hỷ cũng như vậy, do Ðức Bất Ðộng Như Lai lúc tu Bồ Tát đạo bổn nguyện thiện căn hồi hướng như vậy: Lúc tôi thành Phật sẽ điều phục các ma chẳng làm chướng não, các ma cũng chẳng làm chướng não chư Bồ Tát, chư Thanh Văn và tất cả phàm phu ở nước tôi.

Nhưng các ma ấy, do nghiệp đời trước chiêu cảm mà thọ lấy thân hình ma sanh vào cõi trời nước Diệu Hỷ để tự trách tự ăn năn tội nghiệp từ vô thỉ của họ. Ðược có thân và tên thiên ma ấy, dầu được tự tại, nhưng họ thường sanh lòng chán khổ. Lúc Ðức Bất Ðộng Như Lai thuyết pháp, các quyến thuộc ma thường dự nghe. Nghe xong lòng họ thanh tịnh mến luyến chúng Thanh Văn, mà tự nghĩ rằng làm thế nào an trụ được cảnh tịch tĩnh thiểu dục tri túc. Chúng sanh ấy thường sanh lòng xuất gia mà không có ý tưởng làm chướng ngại. Vì thế nên ở nước Diệu Hỷ tất cả Bồ Tát, Thanh Văn và phàm phu do oai lực của Ðức Bất Ðộng Như Lai lúc hành đạo Bồ Tát mà thường được an lạc. Ðây cũng là sự trang nghiêm thù thắng của nước Diệu Hỷ vậy”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch Phật rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Nếu có thiện nam thiện nữ đem bảy báu đầy cả cõi Ðại Thiên để bố thí cầu nguyện sanh về nước Diệu Hỷ. Do hạnh nguyện nầy mà họ trọn chẳng sa vào bực Thanh Văn và Bích Chi Phật. Từ một nước đến một nước Phật, họ tuần tự cúng dường phụng sự chư Phật Như Lai và nghe pháp. Dầu chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, nhưng được thấy muôn ngàn ức cho đến vô lượng na do tha chư Phật, ở chỗ chư Phật họ trồng những cội lành.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nếu thiện nam thiện nữ do phương tiện nầy, đem bảy báu đầy cõi Ðại Thiên ra bố thí, nương căn lành ấy mà vãng sanh nước Diệu Hỷ”.

Ðức Phật phán: “Ðúng như vậy. Nầy Xá Lợi Phất! Họ khéo sanh khéo về, những Bồ Tát như vậy đầy trong nước ấy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ví như vàng mỏ nấu luyện tinh thuần loại bỏ cặn bợn chỉ toàn chất vàng rồi đem làm thành đồ trang sức.

Ở nước Diệu Hỷ, chư Bồ Tát an trụ ở chơn thật cũng như vậy. Nhưng chư Bồ Tát thanh tịnh ấy, nay ông cần phải biết.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chư Bồ Tát ở nước Diệu Hỷ hoặc đã sanh, hoặc đang sanh, hoặc sẽ sanh, tất cả đều thực hành nhứt hạnh, đó là an trụ nơi Phật hạnh .

– Nầy Xá Lợi Phất! Thế nào là Phật hạnh, đó là hạnh siêu quá bực Thanh Văn và Bích Chi Phật. Nơi thực hành nhất hạnh là giả danh của hạnh ấy.

Vì thế nên Xá Lợi Phất! Nếu Bồ Tát thích thực hành nhứt hạnh ấy, phải nguyện sanh về nước Diệu Hỷ của Ðức Bất Ðộng Như Lai.

– Nầy Xá Lợi Phất! Chư Bồ Tát được ta thọ ký bất thối chuyển nên sanh về nước của Ðức Bất Ðộng Như Lai. Chư Bồ Tát sanh về nước ấy, ta chẳng rời bỏ họ.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ví như Quốc Vương Quán Ðảnh dòng Sát Ðế Lợi, có nước địch xâm lăng, vua nghe tin nghĩ rằng những phi hậu và các con của ta chẳng kham chống lại quân địch và những của cải châu báu nên thâu vào cung thành, chẳng bị địch quân xâm hại. Quốc tợ của vua an tịnh vững vàng, oai chấn địch quân chẳng lo tai nạn.

Ta chẳng rời bỏ chư Bồ Tát cũng như quốc vương kia đối với các phi hậu vương tử và tài bửu vậy. Người tu hạnh Bồ Tát cần phải biết.

Trong nước Diệu Hỷ không có sự lo sợ như cung thành. Vua nước địch như Ba Tuần khó làm chướng ngai cho người tu Bồ Tát hạnh ở nước ấy.

Quốc Vương Quán Ðảnh chẳng bị quân địch xâm nhiễu, cũng vậy, Ðức Như Lai chẳng bị thiên ma nhiễu não.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ví như có người sợ chủ nợ đi qua nước khác thì không bị chủ nợ lăng đoạt. Tại sao? Vì chủ nợ và người nhà chẳng đến đó được.

Chư Bồ Tát sanh về nước Diệu Hỷ thì tuyệt đường theo dõi của ma Ba Tuần cũng như vậy.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ở Ta Bà nầy, Thiên ma Ba Tuần thường làm chướng ngại cho chư Bồ Tát và Thanh Văn.

Ở nước Diệu Hỷ, các chúng thiên ma chẳng làm nghiệp ma. Chư Bồ Tát ở nước ấy hoặc đã sanh, đang sanh, hoặc sẽ sanh, thường không bố úy. Tại sao vậy? Ở Ðức Bất Ðộng Như Lai lúc hành đạo Bồ Tát có bao nhiêu căn lành hồi hướng như vầy: khi tôi thành Phật, ở nước tôi chúng thiên ma chẳng làm chướng ngại và không làm ma sự.

– Nầy Xá Lợi Phất! Ví như có trượng phu giỏi uống thuốc độc có thể làm cho tiêu hóa làm sự ăn không có độc hại. Thiên ma ở nước ấy cũng như vậy thường làm lợi ích mà chẳng làm tổn hại.

– Nầy Xá Lợi Phất! Nước Diệu Hỷ của Ðức Bất Ðộng Như Lai thành tựu vô lượng công đức như vậy”.

Bấy giờ Tôn giả Xá Lợi Phất nghĩ rằng tôi mong muốn được thấy nước Ðức Bất Ðộng Như Lai và chúng Bồ Tát Thanh Văn.

Ðức Phật biết tâm niệm của Tôn giả Xá Lợi Phất, liền chẳng rời chỗ ngồi dùng thần lực đều làm cho thấy tất cả, rồi hỏi Tôn giả Xá Lợi Phất: “Nầy Xá Lợi Phất! Ông có thấy chăng?”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch rằng: “Vâng tôi đã thấy bạch Thế Tôn! “.

Ðức Phật hỏi: “Nầy Xá Lợi Phất! Ông thấy chư Thiên và chư Nhơn ở nước ấy có tướng sai khác nhau chăng?”.

Tôn giả Xá Lợi Phất bạch rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Tôi chẳng thấy có chút tướng nào khác nhau. Tại sao vậy? Tôi thấy người nước Diệu Hỷ từ y phục uống ăn cho đến đồ trân ngoạn đều là những thứ mà chư Thiên cần dùng.

Ðức Bất Ðộng Như Lai ở chỗ đại chúng thuyết pháp dường như tòa núi hoàng kim chói sáng, chúng Thanh Văn đông vô lượng vô biên. Ví như có người đi ra giữa biển lớn trông ra bốn phía chẳng biết bờ mé, tôi nhìn ngó chúng Thanh Văn ấy cũng như vậy.

Chúng Thanh Văn ấy ở chỗ nghe pháp thân tâm họ chẳng động lay như nhập thiền định, chẳng phải như người cõi nầy nhập định có lúc lay động.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nếu thiện nam thiện nữ đem bảy báu đầy cả Ðại Thiên ra bố thí, do thiện căn ấy, họ khéo được vãng sanh về Diệu Hỷ thế giới. Tại sao vậy? Vì họ cũng được chẳng thối chuyển như vậy.

Bạch Ðức Thế Tôn! Ví như Vương Sứ cầm ấn phù đi qua nước khác, dọc đường các quan trấn phòng chẳng làm trở ngại. Tại sao vậy? Vì thế lực của ấn vua nên không bị người ngăn trở.

Chư Bồ Tát ấy cũng vậy, hoặc từ cõi nầy, hoặc từ thế giới khác sau khi mạng chung, hoặc đã sanh, hoặc đang sanh, hoặc sẽ sanh về nước Diệu Hỷ ấy, tất cả đều được chẳng thối chuyển Vô Thượng Bồ Ðề, từ một cõi Phật đến một cõi Phật thường chẳng xa rời chư Phật Thế Tôn, họ sẽ mau chứng Vô Thượng Bồ Ðề”.

Tôn giả Xá Lợi Phất lại bạch rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Bồ Tát sanh ở nước ấy cùng với bực Tu Ðà Hoàn quả ở cõi nầy không khác nhau. Tại sao vậy? Như bực Tu Ðà Hoàn quả chẳng còn đọa vào ác đạo, chư Bồ Tát hoặc đã sanh, hoặc đang sanh, hoặc sẽ sanh về nước Diệu Hỷ ấy, tất cả chẳng còn đọa ác đạo, cũng chẳng sa vào bực Thanh Văn và bực Bích Chi Phật, cho đến trong lúc chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, từ một cõi Phật đến một cõi Phật chẳng rời chư Phật và chúng Thanh Văn”.

Ðức Phật phán: “Ðúng như vậy! Nầy Xá Lợi Phất! Chư Bồ Tát sanh về nước ấy chẳng sa vào bực Thanh Văn và Bích Chi Phật, cho đến trong lúc chưa chứng Vô Thượng Bồ Ðề, từ một cõi Phật đến một cõi Phật thường được hiện tiền cúng dường chư Phật và sẽ chứng được Phật quả.

– Nầy Xá Lợi Phất! Như người chứng quả Tu Ðà Hoàn thì quyết định sẽ được Thanh Văn Bồ Ðề trọn chẳng đọa ác đạo. Cũng vậy, chư Bồ Tát ở cõi nầy hay ở cõi khác sanh về nước ấy thì quyết định sẽ chứng Vô Thượng Bồ Ðề. Từ một cõi Phật đến một cõi Phật, thường được hiện tiền cúng dường chư Phật trọn chẳng xa rời Vô Thượng Bồ Ðề”.

Tôn giả Xá Lợi Phất lại bạch rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn! Ở cõi nầy có bực Tư Ðà Hàm hướng và Tư Ðà Hàm quả nhẫn đến những bực A La Hán hướng và A La Hán quả cùng với chư Bồ Tát sanh ở nước ấy đồng nhau không khác”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Ông chớ nói như thế. Tại sao vậy? Chỉ có chư Bồ Tát ở cõi nầy được Phật thọ ký mới không khác với chư Bồ Tát sanh ở nước ấy.

– Lại nầy Xá Lợi Phất! Bồ Tát ngồi đạo tràng ở cõi nầy cùng với Bồ Tát sanh ở nước ấy không khác. Tại sao? Vì chư Bồ Tát ở nước ấy thật hành Phật hạnh chẳng bị thiên ma phá hoại, trọn chẳng sa vào bực Nhị thừa, từ một cõi Phật đến một cõi Phật, họ thường cúng dường tất cả chư Phật, nhẫn đến chứng quả Vô Thượng Bồ Ðề”.

Bấy giờ Tôn giả A Nan nghĩ rằng, tôi nên xét sức biện tài của Trưởng lão Tu Bồ Ðề. Nghĩ xong Tôn giả hỏi Trưởng lão Tu Bồ Ðề rằng: “Bạch Trưởng lão! Chúng tôi nên nhìn xem Ðức Bất Ðộng Như Lai và chúng Thanh Văn cùng nước Diệu Hỷ ấy”.

Trưởng lão Tu Bồ Ðề bảo Ngài A Nan rằng: “Ông muốn thấy Ðức Bất Ðộng Như Lai nay ông nên nhìn lên phương trên”.

Ngài A Nan nhìn phương trên rồi thưa rằng: “Tôi nhìn tột phương trên đều trống không, vắng lặng”.

Ngài Tu Bồ Ðề nói: “Ðức Bất Ðộng Như Lai, chúng Thanh Văn và nước ấy cũng như vậy, như là thấy phương trên”.

Bấy giờ Ngài Xá Lợi Phất bạch Ðức Phật: “Bạch Ðức Thế Tôn! Như Ðức Phật đã dạy, Bồ Tát ở cõi nầy được Ðức Phật thọ ký cùng với Bồ Tát sanh ở nước Diệu Hỷ không khác.

Bạch Ðức Thế Tôn! Nay tôi chẳng rõ đồng nhau ở chỗ nào?”.

Ðức Phật phán: “Nầy Xá Lợi Phất! Vì pháp giới bình đẳng nên được không có khác”.

TẬP 1 – I. Pháp Hội Tam Tụ Luật Nghi Thứ Nhất TẬP 2 – VI. Pháp Hội Bất Động Như Lai Thứ Sáu 1. Phẩm Thọ Ký Trang Nghiêm TẬP 3 – XII. Pháp Hội Bồ Tát Tạng Thứ Mười Hai 1. Phẩm Khai Hóa Trưởng Giả TẬP 4 – XIII. Pháp Hội Phật Thuyết Nhân Xử Thái Thứ Mười Ba TẬP 5 – XVII. Pháp Hội Phú Lâu Na Thứ Mười Bảy 1. Phẩm Bồ Tát Hạnh TẬP 6 – XXVI. Pháp Hội Thiện Tý Bồ Tát TẬP 7 – XLI. Pháp Hội Di Lặc Bồ Tát Vấn Bát Pháp TẬP 8 – LII. Pháp Hội Bửu Nữ TẬP 9 – LVII. Pháp Hội Bất Khả Thuyết Bồ Tát