Kinh Phương Quảng Đại Trang Nghiêm – Kinh Lịch Sử Đức Phật

Kinh Phương Quảng Đại Trang Nghiêm – Kinh Lịch Sử Đức Phật

Trương Văn Chiến 42

KINH PHƯƠNG QUẢNG ĐẠI TRANG NGHIÊM

Hán dịch: Đời Đường, Đại sư Địa-bà-ha-la, người xứ Trung Thiên trúc

Việt dịch: Linh-Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh

QUYỂN VIII

Phẩm 19: ĐẾN BỒ-ĐỀ TRÀNG

        Lúc bấy giờ, Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Sau khi tắm rửa thân thể sạch sẽ, ăn món cháo sữa, khí lực bình phục như trước, Bồ-tát liền khởi ý muôn đến thẳng dưới cội cây Bồ-đề mọc trên vùng đất có đủ mười sáu thứ công đức. Vì muốn hàng phục các ma oán nên Bồ-tát đã hiện rõ tướng của Bậc Đại nhân đi về bốn hướng. Bước đi của Ngài chậm rãi, an lành, khuôn diện tươi sáng, rạng rỡ, tốt đẹp như màu sắc cầu vòng; bước đi thanh thoát mà vững vàng, như núi Tu-di sừng sững; bước đi không vội vàng không chậm chạp, không nặng nề chẳng hấp tấp, bước đi không thổ loạn mà ngã lìa mọi cấu nhiễm; bước đi thanh tịnh, bước đi không lầm lẫn sai sót, không ngu si, không nhiễm đắm; bước đi như Sư tử vương, như Long vương, như Na-la-diên; bước đi không chạm đất mà dấu ấn của tướng bành xe pháp ngàn cọng vẫn hiện trên mặt đất; bước đi thong thá khi màng chỉ tay và chân ánh lên màu đồng đỏ chiếu sáng mặt đất; bước đi làm rung chuyển toàn mặt đất; bước đi như núi chạm nhau phát ra âm thanh lớn; bước đi làm cho hầm hố gò nổng tự nhiên bằng phẳng; bước đi trong khi hào quang dưới bàn chân chiếu sáng khiến chúng sinh tội lỗi quy ngưỡng về nẻo thiện; bước đi trong khi mỗi bước chân đặt xuống thì từ đất hiện ra bông sen nâng đỡ; bước đi thuận theo chư Phật quá khứ đến thẳng tòa Sư tử; bước đi khi tâm như kim cang không thể hủy hoại; bước đi làm ngăn lấp các nẻo ác mở ra các nẻo thiện; bước đi đem lại an lạc cho tất cả chúng sinh, bước đi làm tiêu diệt thế lực ma; bước đi phá vỡ mọi thứ tà luận; bước đi đoạn trừ vô minh tăm tối; bước đi vượt khỏi cõi sinh tử; bước đi tỏa ra ánh sáng che lấp cả Phạm vương, Đế Thích, Hộ thế tứ vương, Tự tại Thiên vương; bước đi của Bậc biết rõ: “Trong khắp Tam thiên đại thiên thế giới chỉ mình Ta tối tôn tối thượng”; bước đi của Bậc biết rõ sẽ tự thân chứng Thánh đạo không phải do tha lực mà được giác ngộ; bước đi của Bậc biết rõ sẽ chứng đắc Nhất thiết trí; bước đi của niệm tuệ hòa hợp; bước đi muốn trừ diệt sinh lão bệnh tử; bước đi để đạt đến tịch tĩnh, lìa mọi cấu nhiễm, không còn sông chết, không còn sợ hãi, hướng đến Niết-bàn.

        Bấy giờ Bồ-tát chánh niệm nhìn thẳng hướng về cội Bồ-đề, bước tới với vô lượng oai nghi như thế. Cùng lúc có một luồng gió mưa từ trời thổi đến quét dọn, rưới nước làm cho cả vùng từ sông Ni-liên đến cội Bồ-đề đều sạch sẽ trang nghiêm, lại tung rải vô lượng hương hoa thù thắng đầy khắp mặt đất. Các thứ cây lớn nhỏ trong khắp Tam thiên đại thiên thế giới đều cúi thấp cành, ngọn hướng về cây Bồ-đề; núi Tu-di và các núi lớn nhỏ trong khắp cõi Tam thiên đại thiên thế giới cũng đều cúi thấp ngọn, đỉnh hướng về cây Bồ-đề. Các vị Thiên tử thuộc cõi Dục giới, mỗi vị đều tung rải các loại hương hoa vi diệu, tất cả các diệu hoa ấy kết thành một đài hoa dọc ngang đến một câu-lô-xá, lại hiện ra đường lớn rộng rãi chạy dài vô tận. Hai bên đường lớn ấy có nhiều thứ lan can bằng bảy thứ báu đều trang nghiêm đẹp đẽ, chiều cao tính từ dưới thấp lên bằng bảy cây Đa-la, khắp nơi đều có cờ phướn, lọng báu trang nghiêm; lại hóa thành bảy cây Đa-la báu, nơi mỗi vòm cây đều có giăng mắc những dây vàng, trên dây treo các loại chuông khánh quý, các thứ ngọc minh châu, lưu ly tô điểm; giữa các cây báu đều có ao thất bảo, đáy ao trải đầy cát bằng vàng, nước thơm đầy ao, trong ao đầy khắp nhiều loại hoa quý như Ưu-bát-la, hoa Câu- vật-đầu, hoa Ba-đầu-ma, hoa Phân-đà-lợi…, bốn phía bờ ao đều có những bậc thềm làm bằng bảy món báu vật chạy vòng quanh càng tăng thêm vẻ trang nghiêm. Nơi các bậc thềm lốì đi ấy, có nhiều loại chim Ca-lăng-tần-già, Thiên nga, Uyên ương, Cọng mạng luôn phát ra âm thanh hòa nhã. Có đến tám vạn bốn ngàn thể nữ cõi trời dùng thứ nước quý rưới khắp các mặt đường trước sau. Lại có tám vạn bốn ngàn thể nữ cõi trời tung rải các loại thiên hoa, nơi mỗi cội cây đều có các đài báu vi diệu, trên mỗi đài đều có tám vạn bốn ngàn thể nữ ở cõi trời đều bưng bình báu chứa đầy các loại hương chiên-đàn, trầm thủy. Lại có năm ngàn thể nữ ở cõi trời hòa tấu Thiên nhạc ca múa, tán tụng tạo ra muôn ngàn âm thanh hòa dịu.

        Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Khi đi đến cây Bồ-đề, Bồ-tát từ thân phóng ra vô lượng ánh sáng lại làm chân động khắp vô biên quốc độ; lại có vô lượng trăm ngàn chư Thiên ở trên hư không hòa tấu Thiên nhạc, từ trên hư không tung rải các loại thiên hoa và vô lượng các thứ y phục thượng diệu; lại có vô lượng các loài voi, ngựa, trâu bò vây quanh Bồ-tát phát ra muôn ngàn tiếng kêu rống hòa hợp vang lừng; lại có vô lượng các loài chim quý như Anh vũ, Xá-lợi, Câu-chỉ-la, Ca-lăng-tần-già, Thiên nga, Uyên ương, Khổng tước, Phỉ thúy, Cọng mạng… tung cánh bay lượn vòng quanh phát ra âm thanh dịu dàng. Khi Bồ-tát đi đến Bồ-đề tràng đã có vô lượng các hiện tượng an lành hy hữu hiện ra như vậy.

        Đức Phật bảo các vị Tỳ-kheo:

        -Lúc ấy Bồ-tát sắp sửa ngồi vào tòa Bồ-đề. Đêm ấy vị chủ Tam thiên đại thiên thế giới là Đại phạm Thiên vương gọi các vị Phạm chúng đến nói:

        -Các vị nên biết, vị Bồ-tát Ma-ha-tát ấy đã mặc đủ áo giáp tinh tấn, trí tuệ kiên cố, tâm không mệt mỏi, đã thành tựu tất cả các hạnh Bồ-tát, thông đạt tất cá các pháp môn Ba-la-mật, trải qua đủ các địa của Bồ-tát, đạt được đại tự tại, hộ trì tâm ý được an lạc thanh tịnh của chư Bồ-tát, thông tỏ mọi căn cơ trí độn của chúng sinh, an trụ nơi pháp bí mật của chư Như Lai, vượt qua tất cả cảnh giới ma oán, biết rõ ngọn nguồn của mọi pháp lành, do chính tự sức mình đạt được giác ngộ, được thần lực diệu dụng của chư Như Lai hộ niệm, sẽ vì muôn loài chỉ dạy đạo giải thoát, cũng vì chúng sinh làm Bậc Đại Thương Chủ, phá trừ hàng phục hết thảy các thứ ma quân, ở trong Tam thiên đại thiên thế giới chỉ có Phật là Bậc Tối Tôn, là Bậc Đại Y vương điều hòa các thứ thuốc Pháp để giúp chung sinh dứt trừ đau khổ, là Bậc Đại Pháp vương dùng trí tuệ soi sáng khắp mười phương tạo dựng đại pháp tràng; không hề bị nhiễm tám pháp ở thế gian, ví như hoa sen không bị nhiễm bùn có thể thâu chứa vô lượng pháp bảo chân thật ví như biển rộng chứa bao nhiêu thứ châu báu kỳ diệu; bình đẳng với kẻ oán người thân, an trụ bất động như núi Tu-di; lìa mọi cấu uế, tâm ý thanh tịnh như ngọc Ma-ni, ở trong Tam thiên đại thiên thế giới đạt được đại tự tại. Bậc Bồ-tát Ma-ha-tát ấy đến Bồ-đề tràng với vô lượng công đức như thế vì muốn hàng phục chúng ma oán, vì để đạt quả vị Vô thượng Bồ-đề; trọn đủ mười Lực, bốn Vô sở úy, mười tám pháp bất cộng của chư Phật; vì để chuyển bánh xe chánh pháp, cất lên tiếng rống vang động của Bậc Đại Sư Tử, bố thí mưa pháp lớn làm cho chúng sinh được tròn đủ công đức, đạt được pháp nhãn thanh tịnh; lại vì để loại trừ mọi thứ hý luận của ngoại đạo; cũng vì để cho nguyện xưa được viên mãn, đối với các pháp đều đạt được tự tại. Này các vị, chúng ta cần phải phát tâm đến nơi bậc Bồ- tát Ma-ha-tát ấy để gần gũi, cúng dường.

        Vị Đại phạm Thiên vương đọc bài kệ:

        Vô lượng trăm ngàn kiếp

        Đủ Từ, Bi, Hỷ, Xả

        Thông trí tuệ thiền định,

        Nay sẽ chứng Niêt-bàn

        Nếu muốn lìa ba ác

        Cùng xa tám thứ nạn

        Thọ phước báo cõi trời

        Cho đến đạt giải thoát

        Phải đem vật thượng phẩm

        Dâng cúng lên Bồ-tát

        Sáu năm tu khổ hạnh

        Nay đến Bồ-đề tràng

        Chủ thế giới Tam thiên

        Thích, Phạm cùng Nhật Nguyệt

        Cùng tất cả chư Thiên

        Đều chiêm ngưỡng hoan hỷ

        Hàng phục các ma quân

        Sẽ thành Bậc Chánh Giác

        Ba mươi hai tướng tốt

        Tối thắng tự trang nghiêm

        Phạm âm thật trong lành

        Tâm tịnh lìa tội lỗi

        Hoặc có người mong cầu

        Sinh lên cõi Phạm thế

        Hoặc có người vui cầu

        Chứng được quả Thanh văn

        Hoặc có người vui cầu

        Đắc quả Bích-chi-phật

        Hoặc có người vui cầu

        Sẽ đạt quả Vô thượng

        Tất cả mọi người ấy

        Nên cúng dường Đạo Sư.

        Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Lúc ấy các vị Phạm Thiên vương vì muốn cúng dường Bồ-tát nên đã dùng diệu lực thần thông khiến cho khắp Tam thiên đại thiên thế giới đều trở thành thanh tịnh, dẹp trừ các thứ đá sỏi, gạch ngói vụn vỡ, gai góc, làm cho đất đai đều được bằng phẳng như lòng bàn tay, không còn gò nổng cao thấp. Dùng các thứ vàng bạc, lưu ly, xa cừ, mã não, san hô, hổ phách thuần là châu báu quý giá để tô điểm thêm phần nghiêm đẹp.

        Lại khiến khắp Tam thiên đại thiên thế giới hiện ra nhiều thứ cỏ lạ xanh thắm mọc xoay theo phía hữu, mềm mại đáng yêu quý như Ca-lăng-đà.

        Lại biến nhiều biển rộng thành đất bằng nhưng không làm hại các loài thủy tộc như cá, ba ba, cá sấu, trạch, rùa…

        Lại khiến cho mười phương quốc độ, Phạm thiên, Đế Thích, Hộ thế tứ vương trông thấy Tam thiên đại thiên thế giới được thanh tịnh trang nghiêm như thế, sẽ tự trang nghiêm cõi của mình, từ xa đến cúng dường Bồ-tát.

        Lại vì để tất cả Bồ-tát ở mười phương vô biên quốc độ đều đến cúng dường Bồ-tát, nên làm cho cảnh vật trang nghiêm ở đây hơn tất cả cõi trời và người cộng lại. Mỗi vị Bồ-tát từ quốc độ của mình đến cúng dường Bồ-tát đều sẽ thấy vô biên thế giới như trong một cõi Phật, đều thấy hào quang ánh sáng chói của Bồ-tát chiếu khắp từ núi Tu-di đến núi Thiết vi cho đến cõi u minh tăm tối, hơn hẳn ánh sáng của nhật nguyệt.

        Lại có mười sáu vị Thiên tử lo giữ gìn nơi Bồ-đề tràng, các vị này đều đã chứng được Vô sinh pháp nhẫn và đạt A-duy-việt trí (tâm Bất thoái chuyển). Đó là các vị Thiên tử: Chuyển Tấn, Vô Thắng, Thí Dữ, Ái Kính, Dũng Lực, Thiện Trụ, Trì Địa, Tác Quang, Vô cấu, Pháp Tự Tại, Pháp Tràng, Sở Hành Cát Tường, Vô Chướng Ngại, Đại Trang Nghiêm, Thanh Tịnh Giới Hương, Liên Hoa Quang Minh. Mỗi vị đều hóa thân ra khắp bốn phương, mỗi phương tám mươi do-tuần, bày biện đầy đủ khắp nơi các vật trang nghiêm. Đất đai bốn phía đều có bảy lớp đường báu, mỗi đường báu ấy đều có nhiều cây Đa-la báu, nơi mỗi vòm cây báu lại giăng mắc đầy những dây vàng treo các khánh quý giá, và được che phủ bên trên bằng các màng võng quý. Dùng vàng Diêm-phù-đàn để làm hoa sen trải đầy nơi mặt đất, trên mỗi đóa sen ấy đều dùng bảy món báu để tô điểm, lại đốt vô số thiên hương thượng diệu. Tất cả các loại cây lớn quý giá trong mười phương thế giới cõi người và trời đều hiện đủ ở đây. Tất cả sông ngòi, đất liền, hương hoa thắng diệu trong khắp mười phương thế giới cũng đều hiện đầy đủ ở đây. Lại nữa mười phương chư Phật Bồ-tát, ở mỗi cảnh giới đều hiện rõ vô lượng tư lương phước đức trí tuệ rộng lớn trang nghiêm cho Bồ-đề tràng.

        Tất cả mọi sự vật trang nghiêm đều hiện ra trong Bồ-đề tràng như thế.

        Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Mười sáu vị Thiên tử có nhiệm vụ giữ gìn Bồ-đề tràng trông thấy diệu lực thần thông với những hiện tượng tốt đẹp trang nghiêm như vậy đều vô cùng hoan hỷ. Tám bộ chúng là Trời, Rồng, Dạ-xoa, Càn-thát-bà, A-tu-la, Ca-lâu-la, Khẩn-na-la, Ma-hầu-la-già trông thấy cảnh Bồ-đề tràng trang nghiêm như thế đều khen ngợi là điều chưa từng có. Mỗi vị đều nghĩ về cung điện của mình cảm thấy nó thấp bé như những gò nổng mồ mả vậy, nên tất cả đều ca ngợi hết lời về công đức tạo dựng ở đấy.

        Lại có bốn vị thọ thần bảo hộ cây Bồ-đề, vị thứ nhất tên là Tỳ-lưu-bạt-cù, vị thứ hai tên là Tô-ma-na, vị thứ ba tên Ô-thù-bát-đế, vị thứ tư tên Đế-thù. Mỗi vị đều dùng thần lực biến cây Bồ-đề ấy trở nên cao lớn, tán rộng trang nghiêm đẹp đẽ, chiều cao hơn tám mươi cây Đa-la. Gốc rễ, cành lá, hoa quả đều um tùm tươi tốt, thân cây thẳng vút trang nghiêm hơn khiến mọi người trông thấy đều hoan hỷ cho là hơn cả vườn hoa Hoan hỷ của Đế Thích, hơn cả các thứ cây Ba-lợi-chất-đa, Câu-bỉ-la. Nơi chỗ Bồ-tát ngồi trở thành Bồ-đề xứ, là trung tâm của Tam thiên đại thiên thế giới. Đất ở chỗ ngồi ấy dùng toàn kim cương tạo nên hết sức bền chắc không gì có thể hủy hoại được.

        Đức Phật bảo các vị Tỳ-kheo:

        -Khi Bồ-tát khởi ý muốn đến chỗ cây Bồ-đề, từ thân Bồ-tát phóng ra luồng ánh sáng lớn chiếu khắp vô lượng vô biên thế giới, chúng sinh ở cõi địa ngục đều được lìa khổ; chúng sinh ở cõi ngạ quỷ đều được no đủ; chúng sinh ở cõi súc sinh đều phát sinh lòng Từ đối với nhau; chúng sinh bị khiếm khuyết các căn được đầy đủ trở lại; các chúng sinh bị bệnh khổ thì được thuyên giảm, khỏe mạnh; các chúng sinh thường bị lo sợ đều được an vui; các chúng sinh bị giam giữ nơi tù ngục đều được tự do; các chúng sinh bần cùng đều được nhiều của cải quý giá; các chúng sinh đang phiền não được giải thoát; các chúng sinh bị đói khát đều được ăn uống đầy đủ; các chúng sinh đang mang thai đều được an lành; các chúng sinh bị gầy còm ốm yếu đều được phục hồi sức lực. Trong thời gian ấy, không có một chúng sinh nào bị tham, sân, si bức bách quấy nhiễu; ở cõi Trời và Người không có người chết và cũng không có trường hợp thụ thai. Lúc ấy tất cả chúng sinh đều khởi tâm Từ bi, thương xót nhau, đem lại lợi ích cho nhau, xem nhau như cha mẹ, anh chị em thân thuộc một nhà.

        Bấy giờ Đức Thế Tôn muốn lặp lại nghĩa trên nên nói kệ:

        Địa ngục khổ bức hại

        Tất cả đều ngừng nghĩ

        Súc sinh chuyên hại nhau

        Đều phát khởi từ tâm

        Tám nạn đều vượt thoát

        Ba ác cũng tiêu trừ

        Ánh quang chiếu khắp chốn

        Cùng hưởng vui diệu kỳ

        Mắt, tai và mũi, lưỡi

        Các căn bị thiếu sót

        Đều trở lại đầy đủ

        Người bị phiền não buộc

        Liền được an vui lớn

        Cuồng loạn được chánh niệm

        Nghèo hèn được phú quý

        Bệnh khổ được giảm trừ

        Tù đày được giải thoát

        Tất cả không tranh giận

        Cùng nhau khởi Từ tâm

        Như cha mẹ yêu con

        Lưới hào quang Bồ-tát

        Chiếu sáng khắp mười phương

        Soi thấu hằng sa cõi

        Phủ sáng vô biên chốn

        Thiết vi, đại Thiết vi

        Cùng bao dãy núi cao

        Đều như chìm mất hẳn

        Biến thành một cõi Phật

        Dùng các bấu tạo nên

        Tô điểm thật vi diệu

        Muốn hào quang cùng chiếu

        Tất cả hiện rõ ràng

        Cõi trang nghiêm như vậy

        Để cúng dường Bồ-tát

        Thần giữ Bồ-đề tràng

        Gồm mười sáu Thiên tử

        Rộng tám mươi do-tuần

        Đều trang nghiêm rực rỡ

        Bồ-tát đủ oai lực

        Hiện tám mươi do-tuần

        Cũng hiện vô biên cõi

        Mỗi cõi đều nghiêm tịnh

        Tám bộ chúng trời rồng

        Thấy trang nghiêm như thế

        Tự nghĩ về cối mình

        Cảm thấy quá nhỏ bé

        Đều khởi tâm hy hữu

        Ca ngợi các công đức

        Lành thay phước khó bàn

        Mới cảm quả đức ấy

        Vượt quá thân ngữ ý

        Cõi trang nghiêm như vậy

        Do diệu lực nguyện lớn

        Nên thảy đều thành tựu

        Tùy theo nghiệp chúng sinh

        Tất cả đều sung mãn

        Bổn thần giữ cây báu

        Dốc sức tô điểm thêm

        Hơn cả vườn Hoan hỷ

        Rừng Thù diệu Đế Thích

        Được các thần trang hoàng

        Cõi thêm phần xinh đẹp

        Tất cả trời và người

        Xưng tán không cùng tận.

        Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Lúc Bồ-tát phóng ra hào quang rực rỡ, thanh tịnh chiếu khắp thế giới diệt trừ tất cả phiền não của chúng sinh khiến cho mọi người gặp ánh hào quang ấy đều sinh lòng vui vẻ, hân hoan. Khi ánh sáng đó chiếu tới cung điện của Ca-lợi Long vương, Long vương gặp được hào quang của Bồ-tát liền đọc bài kệ nói với chúng Long vương:

        Chư Phật quá khứ đều hiện rõ

        Vầng sáng trí tuệ màu vàng ròng

        Rõ ánh hào quang không cấu nhiễm

        Do đó biết chắc Phật hiện thân        

        Hào quang thanh tịnh hơn nhật nguyệt

        Hơn mọi thứ ánh sáng trần hoàn

        Hơn cả A-tu-la Phạm thích

        Sức sáng soi thấu khắp mọi nơi

        Ta do nhiều kiếp tạo nghiệp dữ

        Cung điện chỗ ở thường tối tăm

        Cát nóng thường nung thiêu đốt thân

        Tự biết phải chịu nhiều nỗi khổ

        Chợt gặp hào quang như nhật chiếu

        Thân tâm mát mẻ rất vui mừng

        Nhớ lại Ngài xưa tu vạn hạnh

        Nay đến an tọa Bồ-đề tràng

        Ta cùng với tất cả quyến thuộc

        Y phục, hương hoa cùng kỹ nhạc

        Cùng với đủ các vật trang nghiêm

        Cúng dường Bậc Thế gian Tối Trọng.

        Đức Phật bảo các vị Tỳ-kheo:

        -Bấy giờ Long vương cùng với quyến thuộc vô cùng hoan hỷ nhìn khắp bốn phương, chợt thấy thân Phạm tướng của Bồ-tát sừng sững như núi Tu-di, các vị Phạm vương, Đế Thích, Tứ Thiên vương, Long thần tám bộ đều đang vây quanh vui vẻ thích thú.         Long vương thấy vậy liền cúi đầu lễ ngang chân Bồ-tát, cung kính tôn quý và đem vô số hương hoa, y phục, châu báu, tấu các thứ nhạc lạ để cúng dường Bồ-tát, chắp tay cung kính đọc bài kệ ca ngợi:

        Mặt tịnh như trăng tròn

        Bậc Đạo Sư thế gian

        Ta từng gặp chư Phật

        Tướng tốt đều như thế

        Nay Bồ-tát phá ma

        Sẽ chứng quả Giác ngộ

        Từng qua vô số kiếp

        Tu đủ hạnh bố thí

        Trì giới cùng nhẫn nhục

        Tinh tấn, thiền định, tuệ

        Từ, Bi và phương tiện

        Hỷ, Xả và nguyện lực

        Với các công đức đó

        Sẽ đắc quả vị Phật

        Tất cả mọi cây rừng

        Cúi lễ Bồ-đề thọ

        Có trăm ngàn bình quý

        Vây quanh kín hư không

        Muôn chim cùng hòa âm

        Vỗ cánh cùng bay lượn

        Thân sáng ngời kim quang

        Chiếu sáng mười phương cõi

        Cõi ác dứt khổ não

        Thế gian được an vui

        Nay Ngài trong ba cõi

        Là Đạo Sư thế gian

        Phạm vương cùng Đế Thích

        Chư Thiên cõi Dục, sắc

        Đều rời bỏ thú vui

        Thảy cùng đến cúng dường

        Bồ-tát ở cõi thế

        Sẽ là Đại Y Vương

        Nơi bước chân giẫm qua

        Hoa sen từ đất mọc

        Bồ-tát ở cõi đời

        Chính là Bậc Ứng Cúng

        Đạo Sư ngồi đạo tràng

        Với vô lượng câu-chi

        Tất cả đám ma quân

        Đều sẽ tự khuất phục

        Nhật nguyệt bị lu mờ

        Tu-di như chìm lấp

        Nếu chẳng đạt giác ngộ

        Quyết trọn không dời đổi

        Nguyện con cùng thân quyến

        Được lìa bỏ thân này

        Công đức tự trang nghiêm

        Sẽ đến tòa Bồ-đề.

        Long vương đọc bài kệ vừa xong, một vị Long phi tên là Kim Quang cùng với vô số Long nữ cung kính đi nhiễu quanh, tay cầm các dù lọng quý, y phục, chuỗi quý, các thứ hoa đẹp cõi trời người và mang các bình báu đựng đầy danh hương cùng hòa tấu kỹ nhạc, đọc bài kệ ca ngợi Bồ-tát:

        Năng dứt tham, sân, si

        Mọi tội lỗi thế gian

        Vượt qua biển sinh tử

        Nên nay con đảnh lễ

        Chính là Đại Y vương

        Khéo trừ bệnh phiền não

        Chúng sinh chưa thuận theo

        Sẽ đều được điều phục

        Chúng sinh trong thế gian

        Bị phiền não che mãi

        Bồ-tát dùng trí tuệ

        Chiếu sáng để dứt trừ

        Thế gian không chỗ nương

        Nay được nơi nương tựa

        Hiện ở khắp hư không

        Tung rải bao y thực

        Chư Thiên cùng Long thần

        Đều sinh tâm hoan hỷ

        Bậc Đạo Sư biện tài

        Mong mau ngồi đạo tràng

        Hàng phục các ma oán

        Sẽ thành đạo Vô thượng

        Như các Bậc Như Lai

        Đã chứng pháp giác ngộ

        Vô lượng kiếp tu tập

        Vì lợi ích muôn loài

        Mong mau ngồi đạo tràng

        Chứng Tuệ giác Vô thượng.

        Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Bấy giờ Bồ-tát suy nghĩ: “Chư Phật trong quá khứ xa xưa đã ngồi nơi tòa gì mà chứng quả Vô thượng Bồ-đề?” Vừa khởi niệm suy nghĩ như vậy liền biết chư Phật quá khứ đều ngồi trên tòa cỏ sạch mà thành Bậc Chánh Giác. Lúc ấy vị Thiên tử cõi trời Tịnh cư biết được ý nghĩ của Bồ-tát liền đến thưa:

        -Đúng như vậy, chư Phật quá khứ muôn chứng đắc quả vị Giác ngộ đều ngồi nơi tòa cỏ sạch.

        Lúc đó Bồ-tát tự nghĩ: “Ai có thể giúp cho ta thứ cỏ sạch như thế?”

        Tức thời Thích Đề-hoàn Nhân liền biến thành người cắt cỏ đứng cách Bồ-tát không xa về phía phải, tay cầm nhiều cỏ tươi màu

xanh sẫm như lông đuôi chim Khổng tước, lại mềm mại tươi đẹp như y Ca-thi-ca phơ phất nhẹ theo phía phải, hương thơm xông khắp. Bồ-tát trông thấy người đang ôm loại cỏ quý ấy liền thong thả hướng về phía người đó hỏi:

        -Ông họ tên gì?

        Người ấy thưa:

        -Tôi tên là Cát Tường.

        Bồ-tát liền nghĩ: “Ta nay đang mong muốn cho thân tâm được an lành, lại cũng muốn làm cho mọi người đều được an lành.         Bấy giờ thì có người tên Cát Tường đang đứng trước mặt Ta. Vậy nhất định ta sẽ chứng quả vị Vô thượng Bồ-đề”.

        Bấy giờ Bồ-tát muốn cho người cầm cỏ kia đem thứ cỏ sạch sẽ ấy giúp mình, liền cất lời phát ra Phạm âm vi diệu, đó là âm thanh chân thật, âm thanh nhẹ nhàng chánh trực, âm thanh trong sáng thanh cao, âm thanh hòa thuận thắm thiết, âm thanh rõ ràng lưu loát, âm thanh dẫn dắt về nẻo lành, âm thanh không gò bó, âm thanh uyển chuyển, âm thanh không làm tổn hại, âm thanh dịu dàng, âm thanh hòa nhã, âm thanh rõ ràng, âm thanh thuận tai, âm thanh hợp ý, âm thanh như tiếng chim Ca-lăng-tần-già, âm thanh như tiếng chim Cọng mạng, âm thanh như tiếng sấm rền, âm thanh như tiếng sóng biển, âm thanh như tiếng núi rung chuyển, âm thanh như lời chư Thiên tán thán, âm thanh như tiếng nói của Phạm thiên, âm thanh như tiếng Sư tử gầm, âm thanh như tiếng kêu của Long vương, âm thanh như tiếng rống của Tượng vương, âm thanh không vội vã, âm thanh không trì trệ, âm thanh của giải thoát, âm thanh không đắm chấp, âm thanh đúng nghĩa lý, âm thanh hợp thời, âm thanh nêu ra đủ tám ngàn vạn ức pháp môn tu tập, âm thanh thuận hợp với tất cả pháp của chư Phật.

        Bồ-tát đã dùng các thứ âm thanh mỹ diệu để nói với vị hóa nhân kia:

        -Bậc hiền nhân, ông có thể giúp cho tôi thứ cỏ sạch ấy được không?

        Liền đọc bài tụng:

        Cát Tường ông lúc này

        Mau thí cho cỏ sạch

        Ta ngồi trên cỏ ấy

        Hàng phục các ma quân

        Nếu chứng pháp tịch diệt

        Tức đắc đạo Chánh chân

        Ta vì muốn giác ngộ

        Vô lượng kiếp tu hành

        Thí, Giới, Tinh tấn, Nhẫn

        Thiền định, Trí tuệ lực

        Ý lạc và giải thoát

        Phước đức và thần thông

        Các hạnh cùng hòa hợp

        Nay đạt quả viên mãn

        Nếu cho ta cỏ sạch

        Đạt vô lượng phước đức

        Do được cỏ sạch ấy

        Sẽ thành Bậc Đạo Sư.

        Cát Tường nghe lời nói

        Tâm hết sức vui mừng

        Tay cầm cỏ tịnh diệu

        Đến trước mặt Bồ-tát

        Lòng vô cùng hoan hỷ

        Thưa bạch với Bồ-tát

        Nếu dùng cỏ cúng này

        Chứng được đại Bồ-đề

        Xin trước trao Bồ-đề

        Sau mới nhận cỏ sạch.

        Bồ-tát đáp Cát Tường

        Đâu chỉ cúng cỏ ấy

        Chứng ngay đại Bồ-đề

          Phải tu vô lượng đức

        Mới được Phật thọ ký

        Cát Tường, ông nên biết

        Bồ-đề không dối truyền

        Bồ-đề dối trao được

        Thì ta sẽ đem hết

        Để cho khắp chúng sinh

        Cát Tường, ông nên biết

        Ta chứng Bồ-đề rồi

        Ban bố khắp thế gian

        Ngươi sẽ ở nơi Ta

        Nhận lấy pháp cam lộ

        Bồ-tát nhận cỏ sạch

        Đến chốn Bồ-đề tràng

        Lúc cất bước ra đi

        Đại địa chấn động lớn

        Chư Thiên cùng Long thần

        Đều sinh tâm hoan hỷ

        Cung kính chắp tay thưa

        Ngay bây giờ Bồ-tát

        Sẽ hàng phục ma quân

        Đạt được pháp cam lộ

        Chứng được Vô thượng quả.

        Đức Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Lúc Bồ-tát hướng đến Bồ-đề tràng, có vô lượng Bồ-tát và chư Thiên đã góp phần làm cho cảnh cây Bồ-đề hết mực trang nghiêm đẹp đẽ. Nơi cây Bồ-đề lúc ấy có đến tám vạn bốn ngàn vị, tất cả đều mong Bồ-tát ngồi nơi gốc Bồ-đề để chứng đắc quả vị Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Cây Bồ-đề ấy có cây cao đến trăm ngàn do-tuần, thuần bằng hoa tạo thành; hoặc có cây cao đến hai ức do-tuần thuần bằng hương tạo thành; hoặc có cây cao đến trăm ngàn do-tuần thuần bằng chiên-đàn tạo thành; hoặc có cây cao đến năm ức do-tuần thuần bằng tơ lụa tạo thành; hoặc có cây cao đến mười ức do-tuần thuần bằng các thứ châu báu tạo thành; hoặc có cây cao đến trăm ức do-tuần thuần bằng báy món báu tạo thành. Như thế là có tám vạn bốn ngàn cây Bồ-đề, nơi mỗi gốc cây tùy theo sắc loại mà trải tòa Sư tử, hoặc có tòa Sư tử dùng hoa để trang nghiêm; hoặc có tòa Sư tử dùng hương để trang nghiêm; hoặc có tòa Sư tử dùng chiên-đàn để trang nghiêm; hoặc có tòa Sư tử dùng ngọc báu để trang nghiêm; hoặc có tòa Sư tử dùng các loại báu vật để trang nghiêm.

        Đức Phật bảo các vị Tỳ-kheo:

        -Khi ấy Bồ-tát thị hiện lấy cỏ trải khắp chốn, uy lực gồm đủ như Sư tử vương, tinh tấn kiên cố, không vướng chút lỗi lầm, hoàn toàn tự tại, có đầy đủ trí tuệ, được tôn xưng là Bậc Giác Ngộ, hàng phục chúng ma, phá trừ ngoại đạo, đầy đủ vô số công đức như vậy, sắp chứng quả vị Bồ-đề. Lúc đó Bồ-tát ngồi kiết già trên tòa cỏ sạch, mặt hướng về phía Đông, thân thẳng, chánh niệm và phát đại nguyện:

        Ta nay nếu chẳng chứng

        Vô thượng đại Bồ-đề

        Thà thân này tan nát

        Quyết chẳng rời tòa này.

        Bấy giờ Bồ-tát lên Bồ-đề tòa liền chứng được định Phương Quảng Thần Thông Du Hý Đại Nghiêm. Đạt được định đó rồi, Bồ-tát hiện thân khắp các tòa Sư tử, trên mỗi hiện thân ấy đều có đầy đủ các tướng tốt trang nghiêm.

        Các vị Bồ-tát và trời người tất cả đều cho rằng Bồ-tát chỉ riêng ngồi nơi tòa đó. Lại do diệu lực của thiền định nên khiến các cõi địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, cõi của vua Diêm-la cùng trời người, tất cả đều thấy Bồ-tát an trụ nơi Bồ-đề tòa.