Kinh Phương Quảng Đại Trang Nghiêm – Kinh Lịch Sử Đức Phật

Kinh Phương Quảng Đại Trang Nghiêm – Kinh Lịch Sử Đức Phật

Trương Văn Chiến 61

KINH PHƯƠNG QUẢNG ĐẠI TRANG NGHIÊM

Hán dịch: Đời Đường, Đại sư Địa-bà-ha-la, người xứ Trung Thiên trúc

Việt dịch: Linh-Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh

QUYỂN II

Phẩm 5: GIÁNG SINH

        Lúc bấy giờ, Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Bồ-tát đã vì chư Thiên, loài người diễn nói chánh pháp, khuyến khích khai bày chỉ rõ khiến họ thêm phấn khởi.

        Rồi Bồ-tát nói với Thiên chúng:

        -Ta nên dùng hình tượng nào để giáng sinh xuống cõi Diêm-phù-đề?

        Nhiều vị Thiên tử lần lượt lên tiếng, người thì cho là nên dùng hình tượng đồng tử, người thì bảo nên lấy hình tượng Thích, Phạm, người thì cho rằng nên chọn hình tượng như chư Thiên cõi trời thần diệu (Mahà ràji karùpa), người thì nói rằng phải dùng hình tượng như các thần A-tu-la, Càn-thát-bà, Ca-lâu-la, Khẩn-na-la, Ma-hầu-la-già… người thì cho là nên chọn hình tượng như chư Thiên Nhật Nguyệt, lại có người bảo nên dùng hình tượng như Kim sí điểu…, các vị Thiên tử đã đưa ra rất nhiều hình tượng như thế.         Lúc ấy, trong hội chúng có một vị Thiên tử tên Thắng Quang, xưa kia đã từng ở cõi Diêm-phù-đề làm vị Bà-la-môn, đối với đạo pháp Vô thượng Bồ-đề tâm không hề thoái chuyển, lúc đó lên tiếng cho rằng, trong luận Vi-đà (Veda) đã nói rõ, Bồ-tát giáng sinh nên dùng hình tượng voi để nhập thai mẹ. Vị Thiên tử ấy liền nói bài kệ:

        Bồ-tát giáng trần

        Nên dùng hình voi

        Đoan chánh oai đẹp

        Đảnh đầu màu hồng

        Trắng sạch thanh tịnh

        Như pha lê trong

        Gồm đủ sáu ngà

        Vàng khắc tô điểm

        Điềm lành tối thượng

        Vi-đà đã nêu

        Ba mươi hai tướng

        Sắp sinh cõi người.

        Phật bảo các vị Tỳ-kheo:

        -Bồ-tát lúc đó đang ở cõi trời Đâu-suất, vì sắp giáng sinh nên quan sát khắp cõi Diêm-phù-đề, thấy rõ nơi cung điện của vua Du-đầu-đàn hiện ra trước tám sự kiện tốt lành. Tám hiện tượng ấy là những gì? Một là trong vương cung bỗng nhiên trở nên trong sạch, không rưới nước quét dọn mà vẫn không hề có các thứ bụi bặm uế tạp, sỏi sạn bừa bãi cùng muỗi nhặng, ốc sên và các loại côn trùng… trái lại mọi nơi đều có hoa đẹp giăng rải nhiều vòng, mùi hương tỏa ra thơm ngát; hai là từ trong rặng Tuyết sơn, từng đàn chim bay về tụ tập, đủ loại chim lạ màu sắc khác nhau, lông cánh đều tươi đẹp, chúng tha hồ bay nhảy tung tăng khắp các cung điện lầu gác, mái hiên, cửa sổ, xà cột, kêu hót vui hòa thỏa thích; ba là cũng trong vương cung ấy, cây cỏ hoa lá như đồng loạt nở rộ xanh tươi; bốn là các ao hồ trong vương cung đều xuất hiện vô số hoa sen, hoa lớn như bánh xe có đến trăm ngàn cánh óng ánh che phủ trên mặt nước; năm là trong vương cung các vật dụng châu báu tự nhiên hiện ra rất nhiều, lại có cả bơ dầu, mật cùng nhiều loại có vị tuyệt ngon, đem dùng hầu như không bao giờ hết; sáu là trong vương cung, các thứ nhạc khí như ống tiêu, ống sáo, các loại đàn cầm, đàn sắt kiểu cũ kiểu mới, không gõ tấu mà phát ra các loại âm thanh vi diệu; bảy là trong vương cung các kho báu đều đầy ắp nào là vàng bạc, lưu ly, xa cừ, mã não, ma-ni, san hô…; tám là từ nơi vương cung tỏa ra một vầng ánh sáng lớn át hẳn ánh sáng của mặt trời, mặt trăng, ai nhìn ngắm vầng sáng ấy thân tâm đều an lạc, cho là điều chưa từng có. Đó là tám hiện tượng tốt lành đã hiện ra nơi vương cung vua Du-đầu-đàn. Lúc này Hoàng hậu của vua là Thánh hậu Ma-da, tắm gội trang điểm, xoa các loại thiên hương, mặc y phục quý giá đẹp đẽ, các thứ châu báu mang theo nơi người làm tăng thêm vẻ đẹp trang nghiêm quý phái, hoan hỷ thư thái, thân tâm thanh tịnh, dẫn đoàn thể nữ tùy tùng một vạn người, đi dạo trong điện âm nhạc, đến thẳng chỗ vua Du-đầu-đàn, ở nơi phía phải nhà vua, nhẹ bước lên tòa lưới quý báu trang nghiêm. An tọa xong, Thánh hậu mỉm cười, nét mặt thật tươi tỉnh, đọc bài tụng:

        Lành thay, Đại vương mong chấp thuận

        Nay thiếp xin tỏ bày nguyện lớn

        Tâm nhân từ theo đấy khởi luôn

        Thiếp đang trì tám thanh tịnh giới

        Chẳng hại muôn loài như yêu mình

        Ba nghiệp, mười thiện thường an tĩnh,

        Tâm xa lìa dua nịnh, ghét ganh.

        Mong vua với thiếp đừng sinh nhiễm

        Nghe giới cấm này chẳng vui lòng

        Sợ vua nhiều kiếp thêm buộc khổ

        Chỉ mong thuận cho thiếp ở riêng

        Cung điện hương hoa tự tô điểm.

        Thường vây quanh, có thể nữ hiền

        Tấu nhạc đàn ca diễn pháp âm

        Hết thảy kẻ ác truyền xa thiếp

        Hương hoa dâm uế đều không hưởng

        Tất cả tù tội được miễn, tha.

        Các nhà ngục nay nên trống vắng

        Mở đàn lớn bảy ngày bảy đêm

        Cứu giúp nghèo đói được no đủ

        Giáo hóa nẻo chánh, nhẹ lao dịch

        Khiến mọi công đường dứt kiện tranh

        Người người cùng hướng về từ tâm

        Như lên Đao-lợi vườn Hoan hỷ

        Thương xót thế gian như con mình

        Pháp dạy như thế rất an lạc.

        Vua nghe lời ấy, lòng vui thích

        Mọi điều ước nguyện đều chấp thuận.

        Truyền các quan tẩy tịnh hoàng cung

        Cờ, lọng hoa hương khéo trang hoàng

        Lại lệnh hai vạn quân dũng mãnh

        Đủ cả kiếm kích theo phòng vệ.

        Thể nữ đàn ca hầu giúp vui

        Anh lạc châu báu tự trang điểm

        Giường ngọc tòa báu phủ lụa là

        Ngự nơi thắng điện như Thiên nữ.

        Phật nói với các vị Tỳ-kheo:

        -Lúc ấy Tứ Thiên vương, Thích Đề-hoàn Nhân và các vị Thiên chủ ở các cõi Dạ-ma thiên, Đâu-suất-đà thiên, Lạc biến hóa thiên, Tha Hóa tự tại thiên, Phạm chúng thiên, Phạm phụ thiên, Diệu quang thiên, Thiểu quang thiên, Quang nghiêm thiên, Tịnh cư thiên, A-ca-ni-trá thiên, Ma-hê-thủ-la thiên, vị chủ thế giới Ta-bà là Phạm Thiên vương… cùng với vô lượng trăm ngàn Thiên chúng đều vân tập đông đủ đến chỗ Bồ-tát cùng nhau thưa:

        -Bồ-tát hướng ý sắp sửa giáng sinh, chư Thiên chúng tôi không theo Ngài hầu hạ. Ngài xuống cõi thế, chúng tôi không biết khi nào Ngài quay lại và cũng không biết ân nuôi dưỡng sắp tới, ai sẽ có thể được nhận theo hộ vệ, hầu hạ Bồ-tát xuống cõi Diêm-phù-đề. Từ lúc Ngài vào thai mẹ, rời thai lớn lên, ở tuổi thiếu niên, tuổi thanh niên trưởng thành vui chơi hưởng thụ, đến khi xuất gia tu khổ hạnh, rồi tới Bồ-đề tòa hàng phục ma quân, thành Phật, chuyển bánh xe Pháp, thị hiện thần lực diệu dụng, từ cõi trời Đao-lợi trở lại chốn Diêm phù, nhập Niết-bàn, chư Thiên chúng tôi sẽ xin hết lòng hộ vệ chẳng lúc nào rời.

        Bấy giờ các vị Thiên tử cùng nhau đọc bài tụng:

        Chúng tôi ai được nhận

        Hoan hỷ theo Bồ-tát

        Phước đức được tăng thêm

        Cũng được danh dự lớn

        Nếu cầu cõi Đao-lợi

        Thắng diệu luôn an lạc

        Các thể nữ quây quần

        Nên theo Thanh tịnh nguyệt

        Nếu cầu Diệu viên lâm

        Xứ đẹp thường vui thích

        Đất báu vàng, hoa điểm

        Nên theo Ly cấu quang

        Nếu cầu voi, ngựa, xe

        Dạo nơi vườn Hoan hỷ

        Chúng thể nữ quây quần

        Nên theo Đại trượng phu.    

        Nếu cầu Dạ-ma thiên

        Cùng cõi trời Đâu-suất

        Nơi sinh thường cung kính

        Nên theo Đại danh xưng

        Nếu cầu Hóa lạc thiên

        Tự tại chốn cung phòng

        Du hý vui biến hóa

        Nên theo bậc Công đức.

        Nếu cầu làm Ma vương

        Lìa bỏ mọi tâm độc

        Thần biến khắp mọi cõi

        Nên theo bậc Lợi ích.

        Nếu cầu vượt Dục giới

        Trụ Phạm cung thắng diệu

        Tu tập bốn Đẳng tâm

        Nên theo bậc Thiền định.

        Nếu cầu sinh nhân gian

        Thọ phước báo Luân vương

        Bảy báu từ tâm đến

        Nên theo bậc Ly dục

        Nếu cầu bậc Vương vị

        Trưởng giả cùng cư sĩ

        Giàu sang không thù địch

        Nên theo Vô thượng sĩ.

        Nếu cầu đại phú quý

        Đoan chánh và danh dự

        Giáo lệnh đầy uy đức

        Nên theo bậc Phạm âm

        Nếu cầu báo Trời, Người

        Ba cõi đều an ổn

        Thiền cùng Tuệ vô lậu

        Nên theo pháp tự tại

        Nếu cầu dứt tham dục

        Cùng diệt mọi sân si

        Chí đạm bạc tịch tĩnh

        Nên theo Bậc Điều Tâm

        Nếu cầu Nhất thiết trí

        Thanh văn cùng Duyên giác

        Sư tử hống mười phương

        Nên theo biển công đức

        Nếu cầu khỏi nẻo ác

        Mở các cửa cam lộ

        Liền gặp Bát chánh đạo

        Nên theo lìa đường hiểm

        Nếu cầu thấy chư Phật

        Lãnh hội pháp vi diệu

        Cùng mong các phước báo

        Nên theo công đức tạng

        Nếu cầu lìa phiền não

        Sinh già bệnh chết khổ

        Thanh tịnh như hư không

        Nên theo Bậc Lỵ Nhiễm

        Nếu cầu được kính trọng

        Đức hạnh tướng tốt đủ

        Tự tha cùng hóa độ

        Nên theo Bậc An Lạc

        Nếu cầu Giới Định Tuệ

        Pháp vi diệu khó đạt

        Bậc trí mau giải thoát

        Nên theo Đại Y Vương.

        Nếu cầu vô lượng đức

        Cứu cánh đều viên mãn

        Cùng đạt cõi Niết-bàn

        Nên theo thành tựu Trí.

        Bấy giờ, chư Thiên trong chúng hội đều nghe rõ bài kệ ấy. Có đến bốn vạn tám ngàn vị trời ở cõi Tứ Thiên vương thiên, trăm ngàn vị trời ở cõi Đao-lợi thiên, trăm ngàn vị trời ở cõi Dạ-ma thiên, các cõi Đâu-suất thiên, Hóa lạc thiên, Tha hóa tự tại thiên cũng có số lượng chư Thiên như vậy, lại có sáu vạn Thiên ma vốn tích tụ phước đức từ kiếp trước, sáu vạn tám ngàn vị trời cõi Phạm chúng thiên, cho đến cõi A-ca-ni-trá thiên cũng có số lượng Thiên tử gần tới trăm ngàn vị. số Thiên tử như thế đã đến trước ở trong chúng hội. Ngoài ra, còn có chư Thiên các phương khác Đông, Tây, Nam, Bắc, trên, dưới với số lượng không tính hết cũng đều đến tụ hội. Lúc đó vị Thiên tử đứng đầu trong hội chúng đọc bài tụng:

        Các vị nay nên nghe

        Tâm ta đã quyết định

        Bỏ dục cùng thần thông

        Thiền Tam-muội an lạc

        Cùng theo Bậc Tối Thắng

        Giáng sinh nơi thai mẹ

        Khiến ngăn chận mọi ác

        Thường làm kẻ ủng hộ

        Dùng âm nhạc diệu kỳ

        Ca ngợi biển công đức

        Khiến trời, người hoan hỷ

        Khởi tâm đạo vô thượng.

        Trời, người nghe lời ấy

        Hoan hỷ dứt các nạn

        Tung khắp hoa Mạn-đà

        Cùng các thứ hoa quý

        Lại xông hương trầm thủy

        Cúng dường Bậc Phước Tịnh

        Bồ-tát ở trong thai

        Chẳng vướng ba cấu nhiễm

        Vượt khỏi sinh, lão tử

        Đạt được đạo tận cùng    

        Chúng ta giữ tâm tịnh

        Cùng theo Bậc Tuệ Giác

        Các Thiên vương Thích, Phạm

        Lúc thấy bảy bước đi

        Dùng tay nâng hương thủy

        Tắm bậc Thánh vô cấu

        Theo thế gian mà làm

        Trời Người đạt phước lớn.

        Chốn dục thường không nhiễm

        Vượt thành bỏ ngôi báu

        Chúng ta nguyện theo cảng

        Lót cỏ ngồi Đạo tràng

        Hàng ma thành Chánh giác

        Giảng thuyết pháp Vô thượng

        Phật sự thông ba cõi

        Cam lộ thắm muôn loài

        Cho đến nhập Niết-bàn

        Luôn theo không rời bỏ.

        Phật bảo các vị Tỳ-kheo:

        -Vô số Thiên nữ ở cõi Dục chiêm ngưỡng thân tướng vi diệu của Bồ-tát, đang chuẩn bị giáng sinh nên họ cùng bàn với nhau, bậc nữ nhân nào làm mẹ Bồ-tát tất phải đầy đủ thắng đức, mới kham nỗi việc mang thai bậc Tôn giả. Vị nữ nhân ấy hẳn được mọi người mến mộ, hết lòng yêu kính. Bồ-tát nhờ phước báo sẵn có đạt được thần thông, thân sinh theo ý mình. Từ cung trời Đâu-suất, chỉ trong một khoảng sát-Na là đến thành Ca-tỳ-la, kinh đô của vua Du-đầu-đàn. Kinh thành ấy chu vi rộng lớn, vườn cây ao hồ đều trang nghiêm thù thắng như cung điện của đức Đế Thích. Trong nội cung có một điện lớn tên Trì quốc, Thánh hậu Ma-da ngự ở cung điện ấy, mọi vật được bày trí trong đó đều trang nghiêm đẹp đẽ, như tỏa lên một sự thanh tịnh, không cấu nhiễm, trong sáng linh thiêng. Thánh hậu mặc Thiên y, đeo chuỗi Anh “ lạc đều là những thứ quý giá tăng thêm dáng vẻ quý phái đáng kính. Khi ấy các Thiên nữ đã tới cung điện đó, trụ nơi hư không, chiêm ngưỡng dung nhan Thánh hậu, phát ra lời kệ:

        Các Thiên nữ Dục giới

        Quán thân diệu Bồ-tát

        Đều cùng nhau suy nghĩ

        Mẹ Bồ-tát ra sao

        Vòng hoa tay giữ chặt

        Hương xông cùng xoa khắp

        Hoan hỷ đến hoàng cung

        Chắp tay lòng cung kính

        Dung mạo rất xinh đẹp

        Chân tay thật ưa nhìn

        Thấy ngự nơi giường quý

        Tâm lành, quán lý thật

        Cõi trần diệu dường này

        Trên trời chưa có được

        Chúng tôi thường tự nghĩ

        Thiên nữ là thù thắng

        Nay thấy dung nhan này

        Tự sinh lòng hổ thẹn.

        Công đức rất trang nghiêm

        Dung nhan thật đoan chánh

        Nếu không có đức này

        Đâu làm Bồ-tát mẫu.

        Ví như ngọc vô giá

        Đặt nơi vật báu tịnh

        Mẹ Bồ-tát như vậy

        Cưu mang Bậc Thắng Đức

        Người gặp sinh hoan hỷ

        Tâm luôn vui không chán

        Diện mạo luôn đoan trang

        Thân tướng như ngời sáng

        Như trăng tại hư không

        Nhìn người ý thanh tịnh

        Như mặt trời rực sáng

        Như vàng ròng tinh luyện

        Chiêm ngưỡng mẹ Bồ-tát

        Tướng hảo cũng như trên.

         Tóc thơm lại mềm mại

        Óng ánh màu ong huyền

        Răng trắng màu sao trời

        Mắt như lá sen xanh

        Đi đứng thật uyển chuyển

        Tay chân đều nghiêm chánh

        Cõi trời có ai hơn

        Nhân gian nào sánh được

        Xem xét kỹ như thế

        Nhiễu phải, tung hoa hương

        Tán thán tên Phật mẫu

        Trở về nơi cõi trời

        Lúc ấy Tứ hộ thế

        Thích phạm cùng Dục thiên

        Và với Tám bộ chúng

        Đều đến quanh mẹ Phật

        Chư Thiên đều cùng thấy

        Bồ-tát sắp giáng sinh

        Cùng đem nhiều hương hoa

        Vui mừng đến trước mặt

        Chắp tay đảnh lễ thưa

        Thời giáng sinh đã tới

        Vua Sư tử hiện tại

        Xót thương sinh cõi đời.

        Phật bảo các vị Tỳ-kheo:

        -Lúc Bồ-tát sắp sửa giáng sinh, phương Đông có vô lượng trăm ngàn Bồ-tát, đều là bậc Nhất sinh bổ xứ cùng tới cung trời Đâu-suất để cúng dường Bồ-tát. Các phương Nam, Tây, Bắc bốn hướng trên dưới, tất cả các vị Bồ-tát như thế cũng đều đến đó để cúng dường. Rồi cả mười phương thế giới, các vị Thiên tử các cõi Tứ Thiên vương thiên, Tam thập tam thiên, Dạ-ma thiên, Đâu-suất-đà thiên, Lạc biến hóa thiên, Tha hóa tự tại thiên… mỗi vị đều dẫn theo bốn vạn tám ngàn Thiên nữ, trước sau lần lượt nhiễu quanh cung trời Đâu-suất, tấu nhạc đàn ca cúng dường Bồ-tát.

        Bấy giờ Bồ-tát ngự tại Đại lâu các, ngồi nơi tòa Sư tử Chúng đức sở sinh thắng tạng (Kho tàng siêu việt sinh ra tất cả công đức), còn các vị Bồ-tát kia cùng với vô lượng trăm ngàn vạn ức na-do-tha chư Thiên vây quanh cúng dường Bồ-tát, hết lòng cung kính tôn trọng ca ngợi.

        Ngay khi ấy, Bồ-tát ở nơi cung trời Đâu-suất tối thắng liền giáng sinh xuống cõi Diêm-phù-đề.

        Lúc Bồ-tát sắp giáng sinh, từ thân tướng phóng ra luồng ánh sáng chưa từng có, chiếu khắp Tam thiên đại thiên thế giới, đến trong cõi u minh khiến cho ánh sáng cửa mặt trời mặt trăng lu mờ hẳn, chỉ còn luồng ánh sáng lớn ấy chiếu sáng mà thôi. Chúng sinh ở cõi u tối ấy đều trông thấy nhau, cùng bảo: “Do đâu mà bỗng dưng trong cõi này lại hiện ra các chúng sinh khác”. Cùng lúc khắp Tam thiên đại thiên thế giới hiện ra sáu cách chấn động, gồm đến mười tám hiện tượng. Đó là dao động, dao động mạnh, dao động rất mạnh; đánh gõ, đánh gõ mạnh, đánh gõ rất mạnh; di chuyển, di chuyển nhanh, di chuyển rất nhanh; vọt lên, vọt lên cao, vọt lên rất cao, phát ra âm thanh, phát ra âm thanh lớn, phát ra âm thanh rất lớn; cõi biên cử lên thì cõi giữa im lặng, cõi giữa cử lên thì cõi biên im lặng; phương Đông cử lên thì phương Tây im lặng, phương Tây cử lên thì phương Đông im lặng; phương Nam cử lên thì phương Bắc im lặng, phương Bắc cử lên thì phương Nam im lặng. Lúc đó tất cả chúng sinh khi nghe được các thứ âm thanh ấy đều vui mừng phấn chấn, yêu thích thanh tịnh, sung sướng tột độ, ca ngợi hết lời, không một chúng sinh nào kinh động sợ hãi. Cả đến Phạm thích hộ thế, ánh sáng mặt trời mặt trăng như không còn xuất hiện. Hết thảy chúng sinh ở các cõi địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh nhờ công đức ấy mà được an ổn, không một chúng sinh nào trong khoảng thời gian này bị lòng tham, sân hận, si mê cũng như các thứ phiền não bức bách. Trái lại, tất cả đều khởi lên tâm từ bi thương xót muốn đem lại lợi ích cho nhau, xem nhau như cha mẹ, anh em thân thuộc. Đồng thời, các thứ nhạc khí ở cõi trời, người chẳng tấu mà tự phát ra âm thanh. Vô lượng chư Thiên đầu đội, hai tay nâng cao những tòa lâu các vi diệu, lại có vô lượng trăm ngàn Thiên nữ vây quanh hòa tấu Thiên nhạc và trong lời nhạc đó phát ra bài kệ thâm diệu tán dương công đức của Bồ-tát:

        Tôn giả tu tập qua nhiều kiếp

        Các thứ tịnh nghiệp đều viên mãn

        Trụ nơi lý chân chánh thù thắng

        Nay được trời người đều cúng dường

        Vô lượng câu-chi kiếp từ trước

        Bố thí cả vợ con dấu yêu

        Do phước thí nay đạt thắng báo

        Nên được chư Thiên dâng hoa hương

        Tự hại thân mình để bố thí

        Tâm Từ cứu loài chim sắp chết

        Lại nhờ hạnh thí được thắng báo

        Thường khiến ngạ quỷ được no đủ.

        Tôn giả trải qua vô biên kiếp

        Kiên trì tịnh giới chưa từng rời

        Do phước trì giới đạt thắng báo

        Làm cho cõi ác dứt khổ đau.

        Vô lượng kiếp tôn giả trải qua

        Cầu giác ngộ nên hành nhẫn nhục

        Do phước nhẫn nhục đạt thắng báo

        Nên khiến Trời, Người cùng mến thương.

        Tôn giả trải qua vô lượng kiếp

        Trọn tu tinh tấn không ngừng nghĩ

        Do phước tỉnh cần đạt thắng báo

        Thân tướng đoan nghiêm như Tu-di.

        Tôn giả trải qua vô lượng kiếp

        Thường dứt kết sử, tu pháp định

        Do phước thiền định đạt thắng báo

        Nên khiến đời này dứt phiền não.

        Tôn giả trải qua vô lượng kiếp

        Tu tập trí tuệ dứt vọng mê

        Do trí Bát-nhã đạt thắng báo

        Khiến cho thanh tịnh thêm sáng ngời.

        Áo giáp Từ bi trừ phiền nao

        Vì thương thế gian nên giáng sinh

        Chứng đắc Hỷ, Xả pháp thượng diệu

        Được cả ba cõi cùng kính lễ

        Dùng đuốc trí tuệ đầy ánh sáng

        Tịnh trừ si ám cùng tội lỗi

        Tam thiên đại thiên đều hướng về

        Đại Tôn Sư Mâu-ni kính lễ

        Thắng tuệ thần túc được viên thông

        Thấy nghĩa chân thật nên thị hiện

        Tự giải thoát, độ người giải thoát

        Kính lễ Bậc Sư năng độ tận

        Tùy thuận thế gian hiện thân trần

        Nhưng chẳng bị thế pháp nhiễm hoặc.

        Hết thảy chúng sinh nếu thấy nghe

        Được mọi lợi ích không thể bàn

        Huống chi được hiểu tôn diệu pháp

        Vui tin tưởng sinh bao điều thiện

        Cõi trời Đâu-suất như u ám

        Cõi Diêm-phù vầng dương sắp hiện

        Phiền não cùng nhiều thứ tối mê

        Tôn giả độ cho đều tỉnh ngộ.

        Thành Ca-tỳ-la càng hưng thạnh

        Vô lượng chúng chư Thiên vây quanh

        Thiên nữ mỹ miều tấu Thiên nhạc

        Âm thanh vi diệu vang khắp thành

        Mẹ Phật thân sắc càng nghiêm trang

        Phước tường uy dung do tịnh nghiệp

        Thánh tử đoan chánh kỳ diệu thay

        Vầng sáng chiếu soi ba ngàn cõi

        Chúng sinh ở những quốc độ ấy

        Lìa mọi phiền não cùng luận tranh

        Tâm Từ kính thuận cùng khởi phát

        Đều từ uy lực Bồ-tát sinh

        Dòng vua Du-đàn thêm hưng thịnh

        Nối tiếp truyền thông Chuyển luân vương.

        Kính thành với nhiều kho châu báu

        Các thứ báu quý đều đầy ngập

        Dạ-xoa, La-sát, Cưu-bàn-trà

        Tu-la, Mật Tích cùng Thiên chúng

        Bảo vệ nơi Bồ-tát ngự cư

        Không lâu đều sẽ đạt giải thoát

        Tất cả hướng về đạo Bồ-đề

        Nguyện chóng như Ngài thành Chánh giác.